*Kim cương vương lão ngũ: người đàn ông hội tụ đủ năm điều: tài giỏi, đẹp trai, giàu có, độc thân, phong độ. Tóm lại là chỉ người đàn ông đạt chuẩn về mọi mặt, là người chồng lý tưởng trong lòng phụ nữ, là con rể vàng trong mắt bố mẹ vợ.
Mọi người lập tức dành cho Sở Vận vô số lời ca ngợi, giống như cô là người xứng đôi với Thẩm Mặc nhất vậy.
Không ai biết được, vì được đứng ở vị trí này, cô ta đã dẫm lên thi thể của ai....
Bên ngoài giáo đường trang trọng đỗ đầy siêu xe, Sở Vận tươi cười sáng lạn, xinh đẹp tuyệt mỹ.
Tay cô vòng lấy cánh tay người đàn ông bên cạnh, nhưng lại không hề thấy lúc này chú rể đang thất thần...
"Thẩm đại ca, Sở Vận tỷ, chúng ta đến muộn."
Bỗng nhiên, một thanh âm thanh thúy từ phía sau truyền đến, hấp dẫn ánh mắt mọi người....
Thiếu niên tuấn mỹ tươi cười đi đến, áo sơ mi trắng phối với quần jean đơn giản, giống như thiên sứ trên trời giáng xuống, còn hấp dẫn ánh mắt mọi người hơn cả Thẩm Mặc.
Nhưng hắn lại không hề che đi ánh hào quang của nữ tử bên cạnh.
Bốn chữ "khuynh quốc khuynh thành" cũng khó có thể hình dung hết vẻ đẹp tuyệt mỹ chấn động lòng người của nữ tử này!
Trung Hoa có rất nhiều thần tượng, minh tinh nhưng không một ai đẹp đến thế, dung nhan tuyệt sắc không son phấn, tinh xảo như họa, tóc đen mượt như thác nước buông xõa, hai tay đút vào túi quần, trên người bao phủ hàn khí.
"Bọn họ là ai vậy?"
"Không rõ lắm, hình như là bạn của chú rể..."
"Chậc chậc, ta vốn cho là cô dâu đã đủ đẹp rồi, nhưng nữ nhân này còn đẹp hơn cô dâu gấp mấy lần, không biết cô ấy kết hôn chưa, nếu chưa, ta thật sự muốn theo đuổi."
"Ngươi nằm mơ đi, cũng không nhìn xem ngươi là ai mà cũng muốn theo đuổi người ta? Ngươi xác định mình tỉnh ngủ đấy chứ?"
"Cho dù không thể cưới, tình một đêm cũng không tệ, bây giờ nữ nhân nào mà không cùng đàn ông đi thuê phòng? Chỉ cần có tiền, dạng nữ nhân nào mà chẳng có?"
Mọi người nhỏ giọng bàn tán sôi nổi, tò mò nhìn đôi nam nữ bỗng nhiên xuất hiện.
"Nguyệt Nhi?" Thẩm Mặc không dám tin nhìn dung nhan nữ tử, chỉ sợ vừa chớp mắt nàng đã tiêu tán theo gió bay đi, "Nguyệt Nhi, ta biết nàng sẽ không chết, nàng mạnh mẽ như vậy, làm sao có thể chết chứ?"
Giờ phút này, hắn cực kì kích động....
Sắc mặt Sở Vận trắng bệch, vội vàng bắt lấy tay Thẩm Mặc, ai ngờ hắn lại hung hăng hất tay nàng ra, bước về phía Mộ Như Nguyệt.
"Nguyệt Nhi, sao nàng có thể tàn nhẫn bỏ đi hai năm? Hai năm nay ta nhớ nàng thế nào, nàng biết không?" tay hắn đè chặt bả vai Mộ Như Nguyệt, run giọng nói.