Nhưng mọi người vẫn nhận ra hiện tại Mộ Như Nguyệt gặp nguy hiểm...
Chẳng lẽ nữ tử vừa rồi còn kinh diễm toàn trường, bây giờ lại sắp mất mạng trong tay thanh y nam nhân này?
Nhưng thực lực đối phương quá mạnh, bọn họ căn bản không thể ra tay cứu trợ....
Đột nhiên, một khí thế bức người truyền đến khiến thanh y nam nhân run lên, dừng lại giữa không trung....
Trước mặt hắn, một thân ảnh màu tím tôn quý tà mị xẹt qua, dù nam nhân đeo mặt nạ bạc nhưng vẫn có thể cảm nhận được thần sắc lạnh lẽo âm trầm của hắn.
"Linh nguyên!"
Nam nhân này cũng là một cường giả linh nguyên!
Ánh mắt thanh y hơi trầm xuống, dần dần hiện lên vẻ cảnh giác.
"Linh nguyên?" Đông Phương Lượng ngẩn ra, thất thanh kêu lên, "Hắn là linh nguyên? Sao có thể? Thông qua hơi thở có thể thấy tuổi tác của hắn cũng không lớn, sao có thể là cường giả linh nguyên?"
Biến thái!
Hai gia hỏa này đều biến thái!
Mọi người vừa nghe lời thanh y nam nhân nói, ánh mắt có chút ai oán. Ông trời cho hai gia hỏa này xuất hiện, chẳng lẽ vì muốn hù dọa bọn hắn?
"Ngươi rốt cuộc là ai?" sắc mặt Thanh y hơi trầm xuống, "Ta không nhớ nơi này lại có hai thiên tài như các ngươi, một cái là đan dược sư trẻ tuổi, một cái là cường giả linh nguyên, nếu các ngươi có thiên phú cường hãn như vậy, ta không thể không biết!"
Mặt nạ bạc của Dạ Vô Trần dưới ánh mặt trời phản xạ ánh sáng lóa mắt, hắn âm trầm nhìn nam nhân trước mặt, không nói lời nào liền giơ tay lên, một thanh trường kiếm màu tím xuất hiện trong tay hắn.Thân kiếm tỏa ra ánh sáng tím nhạt, thân ảnh thon dài chợt lóe, hiện ra trước mặt thanh y nam nhân.
"Sai lầm lớn nhất đời ngươi chính là vọng tưởng động đến nàng!"
Thanh âm nam nhân trầm thấp lộ ra cảm giác tà mị, lại khiến trái tim Thanh y run lên, trong lòng xuất hiện cảm giác sợ hãi.
"Ngươi muốn động thủ với ta?" Thanh y hít sâu một hơi, lạnh giọng nói, "Ngươi biết sư phụ ta là ai không? Hắn là cường giả cảnh giới vô thượng!"
Nếu nói từ linh nguyên đến thần còn có một khoảng cách rất lớn, nhưng vô thượng thì đã gần tiếp xúc đến cảnh giới này rồi, ở cái thế giới này, vô thượng đã là đỉnh cao thủ!
Hắn vốn cho rằng lời này sẽ dọa được Dạ Vô Trần, lại không ngờ thần sắc đối phương vẫn trước sau như một, toàn thân bao phủ hàn ý lạnh lẽo.
Oanh!
Trường kiếm vung lên tạo ra một đạo thiên lôi, hóa thành một lôi long đánh về phía Thanh y, hắn vội vàng né tránh, sau đó nhìn lại đã thấy trước mặt nổ thành một lỗ thủng.
"Nếu ngươi muốn động thủ, ta cũng không khách khí nữa."
Ánh mắt Thanh y chợt lóe, vừa định ra tay, trên không trung bỗng nhiên truyền đến một thanh âm phẫn nộ: "Thanh y, ngươi ở chỗ này làm gì?"
Thanh âm quen thuộc kia khiến ngón tay Thanh y run lên, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn thân ảnh mỹ lệ trên không trung...
Nàng... sao nàng lại ở đây?
Thanh y ngây ngẩn, không phải nữ nhân này đang theo sư phụ tu luyện sao? Tại sao bây giờ lại xuất hiện ở đây? Hơn nữa, sư phụ yêu thương nàng như vậy, sao có thể để nàng đến đây một mình?
Tử Thược đảo mắt qua Thanh y, dừng lại trên hai thân ảnh phía sau, trong mắt nàng lập tức lộ ra tia kích động...