"Ngư Nhi cô nương, nếu ngươi luôn miệng nói đã tra được chứng cứ, vậy lấy ra đi, chỉ dựa vào lời nói của Đan Ẩn thì không thuyết phục!"
Sắc mặt Trúc Ngư Nhi xanh mét.
Chứng cứ? Nàng lấy chứng cứ ở đâu ra? Đây chẳng qua là nói miệng mà thôi.
Vốn cho rằng người Thần Môn tâm phục khẩu phục mình, chỉ cần mình nói họ sẽ tin tưởng không chút nghi ngờ, cộng thêm Đan Ẩn châm ngòi thổi gió sẽ dễ dàng kích thích sự phẫn nộ của mọi người, đương nhiên sự tình sẽ phát triển theo hướng nàng nghĩ.
Không ngờ giữa đường lại nhảy ra một Huyền Quan.
Không phải bọn họ là đối thủ một mất một còn ư? Tại sao trong thời khắc mấu chốt lại đứng ra nói giúp Thông Huyền?
Cũng chính vì bọn họ là đối thủ cho nên mọi người mới tin vào lời giải thích của Huyền Quan...
"Huyền Quan trưởng lão", sắc mặt Trúc Ngư Nhi trầm xuống, "Ngươi không tin lời ta nói?"
Huyền Quan cười cười: "Ta tin tưởng chứng cứ, chỉ cần Ngư Nhi cô nương lấy ra chứng cứ khiến ta tin phục, vậy ta liền không có ý kiến gì nữa..."
"To gan!" Trúc Ngư Nhi hung hăng đập bàn, giận dữ nói: "Ta làm tất cả đều vì Vô Vong đại nhân, ta yêu hắn như vậy, chẳng lẽ còn có thể để hung thủ hại hắn ung dung ngoài vòng pháp luật? Đặc biệt là Thông Huyền và nữ nhân này!"
Oanh!
Đột nhiên, một lực lượng cường đại từ Tây Uyển phát ra khiến mọi người đều ngây ngẩn...
"Là Tây Uyển, Tây Uyển xảy ra chuyện gì?"
"Đi, chúng ta mau qua xem một chút!"
Mọi người lập tức chạy nhanh về phía Tây Uyển.
Cảm nhận được động tĩnh phía Tây Uyển, Trúc Ngư Nhi biến sắc: "Không tốt! Tuyệt đối không thể để bọn họ đến đó..."
Nhưng đã không còn kịp nữa rồi, tất cả mọi người đều nhanh chóng chạy về phía Tây Uyển...
Nam nhân lẳng lặng đứng trên không trung Tây Uyển, tóc bạc bay múa, cao cao tại thượng như thần tiên...Trước mặt nam nhân là mấy thân ảnh cao lớn, ánh mắt sắc bén mà hung tàn cản đường hắn....
"Nơi này không phải nơi các ngươi có thể tới, lập tức cút cho ta!"
Bạch Trạch từ trên cao nhìn xuống, khuôn mặt tuấn mỹ, phong thái cao quý: "Nếu ta nhất quyết muốn vào thì sao?"
"Hừ! Bất kì ai muốn vào nơi này đều chỉ có một con đường chết!"
Oanh!
Khí thế trên đám người bắt đầu khởi động, như sóng to gió lớn thổi quét khắp nơi.
Giữa cuồng phong, bạch y tung bay, dung nhan nam nhân cao quý, thản nhiên, không có bất cứ biểu tình gì...
Hắn cứ lẳng lặng nhìn đám người trước mắt, bình đạm mà cao ngạo.
Hắn chậm rãi nâng tay lên, một thanh bạch kiếm lập tức xuất hiện, thanh âm đạm mạc như gió: "Vậy... ta cũng muốn biết, đường chết đi như thế nào!"
Mọi người đều biến sắc.
Bọn họ không ngờ có người cuồng vọng đến thế...
Thời điểm khí thế hai bên bắt đầu khởi động, chỗ không xa truyền đến từng đạo hơi thở cường đại.
"Không tốt!" Người cầm đầu sắc mặt đại biến.
Vừa rồi động tĩnh của bọn họ quá lớn, đã hấp dẫn sự chú ý của những người khác trong Thần Môn...
Xem ra tình huống hiện tại có vẻ không ổn...
"Ngư Nhi đại nhân."
Đột nhiên, tầm mắt bọn họ nhìn về phía Trúc Ngư Nhi phía sau đám người đang bước nhanh đến.
Nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt sắc bén kia, lời bọn họ muốn nói đều nuốt hết xuống bụng...