Thánh Nguyệt phu nhân trầm mặc.
Tiên Y Môn quy định cường giả không được động thủ với người dưới cảnh giới huyền nguyên, còn lão tổ lại là cường giả cảnh giới thiên nguyên, dĩ nhiên bọn họ không cần tuân thủ quy định.
Mà thực lực của nhóm trưởng lão quá kém, Tiên Y Môn không thèm để bọn họ vào mắt, cho nên mới mượn người các thế lực khác tới giải quyết, muốn bức Dạ Vô Trần xuất hiện.
Lần trước, có Thao Thiết ở đây nên bọn họ mới không có việc gì, bây giờ Thao Thiết đã rời khỏi Tiêu gia, nếu bọn trở về, chỉ sợ chính là chui đầu vào lưới.
Vì vậy, trong lòng Thánh Nguyệt phu nhân hi vọng tại thời điểm mấu chốt này, bọn họ đừng trở lại Tiêu gia....
"Phu quân, bây giờ chúng ta ra ngoài xem xem Lâm gia rốt cuộc muốn thế nào!" Thánh Nguyệt phu nhân chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía Tiêu Thiên Vũ, "Ta tìm nữ nhi về Tiêu gia là vì muốn cho nàng một gia đình ấm áp, có người thân quan tâm che chở, nhưng cho đến hiện tại đều là nữ nhi bảo hộ chúng ta, ta làm mẫu thân thật sự cảm thấy hổ thẹn, cho nên mặc kệ xảy ra chuyện gì, ta đều sẽ không để người khác xúc phạm tới nữ nhi bảo bối của chúng ta!"
Tiêu Thiên Vũ bật cười, nhẹ nhàng nắm bàn tay lạnh lẽo của Thánh Nguyệt phu nhân, nói: "Phu nhân, một khi đã như vậy, chúng ta ra ngoài xem đi! Chỉ cần Tiên Y Môn không động thủ, dù lão tổ bị thương, Lâm gia cũng sẽ không phải là đối thủ của Tiêu gia chúng ta!"
Nghĩ đến Tiên Y Môn như hổ rình mồi kia, trong lòng Tiêu Thiên Vũ trầm xuống.
Cũng không biết từ khi nào Vô Trần bị thiếu chủ Tiên Y Môn kia nhìn trúng, lại còn chấp nhất như thế...
Bất luận thế nào, hắn cũng sẽ không cho bất cứ ai phá hủy hạnh phúc của nữ nhi!Trong sân Tiêu gia có mấy thân ảnh đang đứng, dẫn đầu là một thanh y lão giả, nét mặt có vẻ âm hiểm xảo trá.
Người này chính là Lâm gia gia chủ, Lâm Phong.
Tiên Y Môn đã đáp ứng với hắn, chỉ cần hắn tiêu diệt Tiêu gia đáng chết này, Lâm gia sẽ trở thành thế lực phụ thuộc vào Tiên Y Môn.
Đừng nhìn đây chỉ là một thế lực phụ thuộc, vị trí này có không biết bao nhiêu người hướng tới.
Nếu có thể được Tiên Y Môn che chở, từ nay về sau, Lâm gia sẽ tiêu dao tự tại khắp đại lục Trung Châu này, tùy ý hoành hành...
Lâm Phong dời mắt nhìn về phía phu thê Tiêu Thiên Vũ, cười lạnh nói: "Các ngươi chính là nhạc phụ và nhạc mẫu của Dạ Vô Trần? Chỉ cần bắt các ngươi, không sợ người kia không xuất hiện, ta cũng có thể trở về báo cáo với Tiên Y Môn!"
Ánh mắt Tiêu Thiên Vũ trầm xuống, đáy mắt xẹt qua một tia lãnh ý.
"Lâm Phong, Tiêu gia chúng ta không oán không thù với ngươi, nếu ngươi khinh người quá đáng như thế, đừng trách chúng ta không khách khí!"
"Ha ha!" tựa như nghe được chuyện gì buồn cười, Lâm Phong ngửa đầu người to, vẻ mặt khinh thường đảo mắt về phía Tiêu Thiên Vũ, "Chỉ bằng các ngươi mà cũng đòi không khách khí với ta? Vẫn nên kêu mấy lão gia hỏa Tiêu gia lăn ra đây đi! Các ngươi căn bản không xứng vào mắt Lâm Phong ta! Ta khuyên các ngươi một câu, Tiên Y Môn tuyệt đối không phải người các ngươi có thể trêu chọc!"
Hắn cao ngạo hất cằm, khinh thường liếc mắt qua dung nhan anh tuấn của Tiêu Thiên Vũ.