"Còn không phải sao, nghe nói lần này chiến tranh nổ ra, cần chiêu mộ rất nhiều người tài, thành chủ Hỏa Diễm thành không những sẽ đáp ứng một yêu cầu bất kì của người thắng mà còn tặng thêm một bảo vật không gian."
Bảo vật không gian?
Mộ Như Nguyệt khẽ nhướng mày, bảo vật không gian của nàng đã có đan thư, cho nên cũng không thèm bảo vật thành chủ tặng.
Cái nàng quan tâm chính là thành chủ sẽ đáp ứng một yêu cầu bất kì của người thắng.
Có lẽ nàng có thể nhân cơ hội này yêu cầu hắn đưa nàng đi biển lửa luyện ngục...
Đám người báo danh từ sáng sớm đến xế chiều mới đến lượt Mộ Như Nguyệt, lão giả tay cầm bút, mắt nhìn Mộ Như Nguyệt và Lữ Dương một cái, mặt không biểu tình, nói: "Tên."
Lập tức, mọi ánh mắt đều tập trung về phía Mộ Như Nguyệt.
Nữ tử tuyệt sắc này chẳng lẽ cũng đến tham chiến, nếu như trên người nàng lưu lại vết thương gì, chỉ sợ đều khó coi...
Ánh mắt Mộ Như Nguyệt nhàn nhạt, bình tĩnh không gợn sóng: "Mộ Như Nguyệt."
Lão giả múa bút, viết tên nàng xuống, thời điểm hắn muốn nói gì đó, phía sau liền truyền đến một thanh âm khinh miệt.
"Thân là nữ tử, không ở nhà giúp chồng dạy con, lại chạy đến đây xem náo nhiệt cái gì?"
Lời vừa dứt, một nam nhân khoảng ba bốn mươi tuổi tay cầm quạt xếp, vẻ mặt khinh miệt đi về hướng này. Phía sau hắn là một đám người thần sắc lãnh lệ, tôn quý cường đại.
"Bất quá..." nam nhân tùy tiện đánh giá Mộ Như Nguyệt, "Nếu ngươi nguyện ý làm tình nhân của ta, ta có thể bảo hộ ngươi."
Ánh mắt Lãnh Nguyên thèm khát nhìn Mộ Như Nguyệt, nếu có thể đoạt được nữ nhân như vậy, đời này sống không uổng.
Ánh mắt Mộ Như Nguyệt trầm xuống, thần sắc lạnh băng: "Tránh ra!"
"Ngươi..." Lãnh Nguyên biến sắc, "Ngươi đúng là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Nếu ngươi khăng khăng như thế thì đừng trách ta không cho ngươi cơ hội!"
Thoạt nhìn khí thế nữ nhân này quá yếu, hẳn là không có năng lực gì, thật không biết nàng lấy đâu ra dũng khí, bất chấp cả tính mạng chỉ vì một bảo vật không gian.
"Đại hoàng tử điện hạ."
Sau khi nhìn thấy nam nhân kia, lão giả vội vàng đứng lên, cung kính nói: "Không biết Đại hoàng tử điện hạ giá lâm, thỉnh điện hạ thứ tội."
Đại hoàng tử điện hạ?
Đám người xôn xao, mọi người đều không dám tin nhìn nam nhân mới xuất hiện.
Hắn chính là Đại hoàng tử của Xích Diễm đế quốc? Trời ạ, không ngờ bọn họ có thể gặp được Đại hoàng tử ở nơi này...
Mọi người đồng loạt quỳ xuống, cao giọng nói: "Tham kiến Đại hoàng tử điện hạ."
Lãnh Nguyễn rất hưởng thụ cảm giác vạn người sùng bái này, đắc ý cong khóe môi, nói: "Quản sự, ta nghe nói cuộc chiến giữa Hỏa Diễm thành và Sa Bạch thành sắp diễn ra, cho nên tới hỗ trợ."
Trong lòng lão giả vui mừng: "Có Đại hoàng tử hỗ trợ, Hỏa Diễm thành chúng ta chắc chắn thắng lợi."
Tâm tình mọi người nhất thời cũng phấn chấn lên.
Đại hoàng tử đến đây, nhất định mang theo rất nhiều cao thủ, có hắn tham gia, cuộc chiến này còn sợ không thắng được sao?
Bất quá, Lãnh Nguyên đến nơi này cũng có tư tâm.
Nghe nói trong cuộc chiến này, người đóng góp nhiều nhất có thể yêu cầu thành chủ một chuyện, Hỏa Diễm thành này không thuộc phạm vi quản lý của đế quốc, hơn nữa thành chủ thực lực cường đại, nếu có thể khiến hắn hỗ trợ làm một chuyện thì hoàn toàn có thể mượn tay thành chủ Hỏa Diễm thành lấy mạng Tứ hoàng đệ.