Trên hành lang, ánh nến leo lắt, mọi ngươi vẫn giữ một khoảng cách nhất định đi theo phía sau đội ngũ dò đường.
Đang!
Đột nhiên, không biết Ân Hoa dẫm vào cái gì, dưới chân lõm xuống, trong lòng hắn cả kinh, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy vô số hỏa tiễn đánh úp lại...
"Không tốt!"
Sắc mặt Ân Hoa đại biến, vội vàng lui về phía sau.
Dù vậy, hỏa tiễn vẫn xẹt qua tóc hắn, mái tóc hắn nháy mắt bị thiêu rụi, tỏa ra mùi hương khét lẹt...
"Tại sao!!!"
Ân Hoa chạy tới chỗ đội ngũ, phần nộ gào thét: "Tại sao lúc ngươi dẫn đầu lại không xảy ra chuyện gì? Tới lượt ta lại dẫm phải bẫy rập? Rốt cuộc là vì sao? Ông trời quá không công bằng!"
"Ta đã sớm hỏi ngươi, có xác định muốn dẫn đầu hay không." Mộ Như Nguyệt cười nói.
Dọc đường đi, không phải nàng không gặp bẫy rập, chỉ vì kiếp trước nàng đã trải qua rất nhiều chuyến thăm dò lăng mộ rồi, cho nên có rất nhiều kinh nghiệm.
Hơn nữa trong đầu nàng còn có một Hỏa phượng không biết đã sống bao nhiêu năm, cho nên mới dễ dàng tránh được rất nhiều bẫy rập...
"Khanh khách", Thu Mi cười duyên, trong lòng cảm thấy hả giận, "Đều là do quận chủ vận khí tốt thôi, không giống ngươi, chậc chậc, ngay cả thần may mắn cũng khống muốn thăm ngươi."
Vận khí tốt cái gì, chẳng qua là một loại giải thích thôi!
Kỳ thật ở Thần giới căn bản không có vận khí gì đáng nói, cơ hội chân chính chỉ dành cho người có chuẩn bị kỹ lưỡng, loại người lỗ mãng như Ân Hoa mà không dẫm phải bẫy rập mới là chuyện lạ...
Lời nói của Thu Mi giống như nện một quyền vào ngực Ân Hoa, làm hắn suýt nữa tức không thở nổi, hắn hung hăng trừng mắt Mộ Như Nguyệt, nói: "Vị trí dẫn đầu ta không quản nữa! Ta muốn nhìn xem vận khí ngươi có phải sẽ luôn tốt như vậy hay không!"
Mộ Như Nguyệt cười cười, chẳng nói thêm gì, đi thẳng về phía trước.Sự thật chứng minh vận khí của nàng vẫn trước sau như một rất tốt, dưới sự dẫn dắt của nàng, đội ngũ căn bản không gặp bất kì bẫy rập gì.
Lúc này, mọi người đều quăng ánh mắt khinh bỉ về phía Ân Hoa.
Nếu không phải biết rõ thực lực của hắn, bọn họ thật hoài nghi có phải hắn cố ý giả bộ trúng bẫy bị thương hay không....
"Chủ nhân, cẩn thận, nơi này có một ma thú cường đại!"
Đột nhiên trong linh hồn truyền đến lời nhắc nhở của Hỏa phượng.
Mộ Như Nguyệt dừng chân, thần sắc ngưng trọng, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía có hơi thở cường đại phía trước...
"Quận chủ?" Thu Mi sửng sốt, nghi hoặc nhìn theo tầm mắt Mộ Như Nguyệt.
Thời điểm nàng muốn mở miệng hỏi, đột nhiên một tiếng rống kinh thiên từ phía trước truyền đến, toàn bộ lăng mộ cũng bị chấn động vài cái.
Rất nhanh, một thân ảnh cao lớn dần dần xuất hiện trước mắt mọi người....
Vừa nhìn thấy ma thú xuất hiện, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
"Là... là Hắc long!"
"Cư nhiên là Hắc long bị Long tộc đuổi đi!"
Mọi người đồng loạt hít một ngụm khí lạnh.
Tuy Hắc long cũng là long nhưng vì trời sinh tính tình âm u, hung bạo tàn nhẫn, bị Long tộc đuổi đi, hơn nữa còn xóa bỏ tộc Hác long khỏi danh sách Long tộc!
Nhưng thực lực của Hắc long cũng cường đại khiến người đời khiếp sợ!
Con Hắc long này dường như bị phong bế, thực lực hiện tại chỉ là Thần vương cao cấp, có điều người mạnh nhất trong số bọn họ chỉ là thần vương trung cấp, làm sao có thể chống lại hắc long cường đại như thế?