Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 980:

 

Nghĩ như thế, trong lòng Phó Mặc Tranh dễ chịu hơn nhiều.

 

Triệu Hà An lại có thâm ý khác nói thêm một câu: “Đúng rồi , suýt nữa thì anh quên mất. Bạc Thâm bảo anh chuyển lời đến em, nó bảo khi nào rảnh rỗi sẽ mời em ăn cơm đấy”

 

Trong lòng Phó Mặc Tranh nhanh chóng dâng lên cảm xúc ngọt ngào khó tả. Cô lén lút tự hài lòng.

 

“Em biết rồi ạ! Anh An, em cảm ơn anh”

 

Lúc Phó Mặc Tranh trở về phòng học, lại nhớ tới chuyện gì đó lập tức lấy điện thoại gọi cho Triệu Hà An: “Anh An, chúng ta kết bạn Weibo đi! Sau này nếu có chuyện gì, em cũng có thể nhờ anh tư vấn”

 

Triệu Hà An cân nhắc nói: “Sau này, nếu như em thành đôi với Bạc ồi, em sẽ mời anh ăn cơm chứ”

 

“Tất nhiên là thế rồi ạ”

 

Gần đây, Lâm Bạc Thâm đang bận xử lý một án kiện rất lớn. Án kiện cưỡng hiếp, nguyên cáo là là một gia đình không có quyền thế, bị cáo lại là người có quyền có thế ở Đế Đô.

 

Lúc bố mẹ của cô gái kia và cô đó tìm tới cái văn phòng luật nho nhỏ này của bọn họ, là lúc bọn họ đã rơi vào đường cùng, đã vô cùng tuyệt vọng.

 

Vì vụ án này, Lâm Bạc Thâm và Thịnh Hoài Nam đã ăn nằm ở phòng làm việc ba ngày ba đêm.

 

Thu thập chứng cứ, chuẩn bị tư liệu bào chữa, hiểu rõ bối cảnh và điểm yếu của đối phương.

 

Lúc Triệu Hà An đưa bữa trưa đến sở luật, lập tức thấy được hình ảnh Lâm Bạc Thâm và Thịnh Hoài Nam râu ria xôm xàm đang năm nhoài ra bàn làm việc mà ngủ.

 

Triệu Hà An lấy chiếc đũa gõ gõ vài cái vào thành bát hô lên: “Mau tỉnh lại, mau tỉnh lại đê! Ít nhất cũng phải ăn cho xong bữa rồi hằng ngủi”

 

Thịnh Hoài Nam tỉnh lại, ngáp liên tục vài cái nói: “Không được rồi, tôi đi tăm một cái đã.”

 

Triệu Hà An mở bình giữ nhiệt ra, hỏi: “Vụ án kia mọi người chuẩn bị thế nào rồi? Nghe nói hai ngày sau sẽ mở phiên toà?”

 

Thịnh Hoài Nam nói: “Gia đình bị cáo có chút bối cảnh, chúng ta nhận vụ án này, có thể sẽ gặp phải phiền phức.”

 

Triệu Hà An nhíu mày: “Nếu bọn họ thật sự muốn như vậy, thế thì Thịnh công tử ạ, tôi thấy cậu nên nhờ bố cậu phái hai tên vệ sĩ đến đứng cửa văn phòng luật của chúng ta xem sao!”

 

Thịnh Hoài Nam nhíu mày: “Đây cũng là một giải pháp. Thế nhưng, vụ án này, tôi và Bạc Thâm đã nắm chắc phần thắng. Chỉ sợ đến lúc ấy cái văn phòng luật nho nhỏ này của chúng ta sẽ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.”

 

“Ý cậu muốn nói là, cái văn phòng nho nhỏ này của chúng ta sẽ nổi tiếng hả?”

 

Lâm Bạc Thâm nhìn Triệu Hà An một cái, hờ hững nói: “Cũng có khả năng cái văn phòng nhỏ này sẽ biến mất sau lần đó”

 

Khóe miệng Triệu Hà An giật giật: ‘…”

 

Thịnh Hoài Nam nhướn môi chế nhạo: “Bạc Thâm, cậu hù dọa Hà An làm cái gì? Phải luôn nhớ rằng Hà An là tổng giám đốc tài chính chúng ta đấy. Cậu dọa tổng giám đốc tài chính chạy mất, sau đó ai sẽ phát tiền lương cho chúng ta đây?”

 

Triệu Hà An cười nói: “Thôi không nói nữa! Tôi cũng đã nói rồi. Nếu như hai người các cậu không kiếm thêm tiền bên ngoài, thì cái giám đốc tài chính là tôi đây chỉ sợ cũng phải ăn cơm chay sớm thôi.”

 

Thịnh Hoài Nam nửa nghiêm túc nửa cười cười bảo: “Được, ba anh em chúng ta cùng nhau đồng lòng dốc sức. Tôi và Bạc Thâm phụ trách đối ngoại, cậu sẽ phụ trách đối nội nhé! Mấy ngày nay tôi và Bạc Thâm đã phải ăn thức ăn ngoài nhiều đến mức muốn ói ra luôn rồi. Hai ngày tới cậu cứ cố gắng cơm nước mang đến văn phòng luật cho chúng tôi đi, “Chuyện nhỏ, không thành vấn đề!”

 

Liên tiếp chừng mấy ngày liền, Phó Mặc Tranh không liên lạc với Lâm Bạc Thâm, như là sương đánh trái cà.

 

Ngay cả lúc lên lớp nghe giảng cô cũng mơ mơ màng màng, không có tí tâm tình nào.

 

Tan học, cô chuẩn bị bám mông mấy người Giản Mông đến căng tin ăn cơm thì nhận được tin nhắn từ Triệu Hà An.

 

“Em gái, bây giờ em có rảnh không? Có tí chuyện tốt em có làm không?”

 

Phó Mặc Tranh vừa nghe Triệu Hà An nói vậy, đã liên tưởng được cái chuyện tốt này có liên quan đến Lâm Bạc Thâm.

 

Triệu Hà An chạy đi hẹn hò xem phim với một cô em khóa dưới, thế nên việc đưa cơm tối đến sở luật cứ thế rơi lên đầu Phó Mặc Tranh.

 

Phó Mặc Tranh cũng chưa quen thuộc Đế Đô cho lắm. Cô mang theo hộp cơm giữ nhiệt, dựa theo địa chỉ của văn phòng luật sư mà Triệu Hà An cho mình nhanh chóng lái xe tới đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK