Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 879:

 

Tiền cược của ván đầu tiên là năm mươi triệu đồng.

 

Nguyệt Như Ca chọn đại.

 

Xúc xắc mở ra, một cái năm điểm, một cái sáu điểm, còn một cái là một điểm, tổng cộng mười hai điểm, đại!

 

Nguyệt Như Ca chưa từng chơi xúc xắc, bèn hỏi Diệp Tinh Nam ở bên cạnh: “Tiểu Nam, đây là đại hay là tiểu?”

 

Diệp Tinh Nam trừng lớn đôi mắt, hoàn toàn không thể tin nổi, nhìn chằm chằm xúc xắc trên bàn: “Đệch, anh Ca, anh cũng quá lợi hại rồi!

 

Mười hai điểm là đại! Mới bắt đầu đã thắng! Anh là chuyên gia đúng không!”

 

Người đàn ông phía đối diện có mái tóc địa trung hải, vừa thấy số điểm trên xúc xắc thì lập tức hối hận vỗ đầu: “Sớm biết đã không đặt cược lớn như vậy! Chết tiệt!”

 

Nguyệt Như Ca cũng vỗ gáy, đậu xanh, từ trước đến giờ vận khí của mình chưa từng tốt như thế này, sao vừa lên chiếu bạc mà đã thắng rồi!

 

“Tiếp tục. Tôi còn không tin đâu! Hôm nay không tiêu hết tiền của Hàn Chiến thì tôi sẽ không về nhà!”

 

Khóe miệng Diệp Tinh Nam giật giật, oán giận nói: “Nhưng mà anh Ca, anh chắc chắn rằng mình có thể tiêu hết tiền của Hàn Chiến chỉ trong một ngày sao?”

 

Vị tên Hàn Chiến kia một tay che trời, gia tài bạc tỷ, sợ là tiêu cả đêm cũng không tiêu hết được!

 

Nguyệt Như Ca không phải người dễ dàng nhận thua, cô ta đặt thẻ đen lên bàn, hỏi những người xung quanh bàn đánh bạc: “Còn ai muốn chơi nữa! Một trăm triệu!”

 

Hành động hào phóng này của cô ta lập tức thu hút ánh mắt của mọi người trong sòng bạc, cho dù là đánh bạc đến táng gia bại sản cũng nguyện ý xông vào thử vận!

 

“Tôi chơi!”

 

Một người có vẻ là dân lão làng đi ra khỏi đám người, đứng đối diện với Nguyệt Như Ca.

 

“Xin hỏi nhà cái chọn đại hay là tiểu?”

 

Nguyệt Như Ca nói: “Vẫn chọn đại!”

 

“Tiểu!”

 

Xúc xắc đảo qua lại ở đầu chén, phát ra tiếng vang thanh thúy.

 

Xúc xắc mở ra, một cái một điểm, một cái hai điểm, một cái năm điểm, tổng cộng là tám điểm, tiểu!

 

Diệp Tỉnh Nam vỗ gáy, thở dài một tiếng, thua rồi!

 

Ánh mắt Nguyệt Như Ca lại sáng ngời, vỗ tay hoan hô với Diệp Tinh Nam: “Cuối cùng cũng thua!”

 

Người đối diện đang hoan hô vì chiến thắng, nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Nguyệt Như Ca thì nhất thời đều ngây ngẩn cả người, nhíu mày nhìn lại xúc xắc mới chắc chắn người thẳng là mình.

 

Kỳ lạ thật.

 

Nào có người thua một trăm triệu lận mà lại vui vẻ như vậy?

 

Cô gái này, không phải là bị bệnh thần kinh chứ?

 

Rất nhanh, nhân viên của sòng bạc mang máy tính lại đây, hoàn thành giao dịch ba tỷ rưỡi.

 

Tiếp theo, Nguyệt Như Ca liên tiếp thua vài lần, tính lên cũng thua hơn mấy trăm triệu nữa.

 

Thế nhưng cái thẻ đen kia lại vẫn luôn còn tiền.

 

Cuối cùng, Nguyệt Như Ca chơi đến mệt mỏi rồi mới để Diệp Tinh Nam đi chơi thay mình, nhưng Diệp Tinh Nam là điển hình thần giữ của, trong tiềm thức luôn nghĩ muốn thắng, chơi rất nhiều, cũng thắng vài lần, Nguyệt Như Ca tức giận đoạt lại thẻ về, võ đầu anh ta.

 

Hàn Chiến đang họp thì di động báo có tin nhắn.

 

“Kính chào quý khách. Bạn đang tiêu một trăm nghìn nghìn nghìn nghìn nghìn… tại sòng bạc Hàn Thành lúc 22:06 ngày XX.”

 

Phía dưới là vài tin nhắn cùng loại của ngân hàng gửi tới.

 

Hàn Chiến hơi nhíu mày, bỗng nhiên nhớ tới lúc sáng khi hồ ly nhỏ cãi nhau với mình đã thuận tay lấy thẻ của mình đi rồi.

 

Cho nên, đây là hồ ly nhỏ tiêu tiền sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK