Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1076:

 

“Người đã đăng tấm hình kia lên mạng và hắt nước bẩn vào tôi cũng là cô có đúng không? Cô không cần phải phủ nhận điều đó đâu, bởi vì tôi đã tra được ra chủ tài khoản đó chính là cô rồi”

 

Chu Tiểu Ninh thấy không thể che giấu được nữa nên lập tức trở nên không sợ gì, đứng thẳng lên: “Đúng vậy, là tôi thì sao nào? Bức ảnh của cô và bố cô vốn dĩ đã rất dễ khiến cho người ta hiểu lầm mà, tôi chỉ đăng nó lên diễn đàn thôi, có vấn đề gì không?”

 

Phó Mặc Tranh cũng không muốn tranh luận với cô ấy về vấn đề đúng sai, không phải là vì Phó Mặc Tranh không cãi lại được mà là vì chúng không có chút ý nghĩa nào cả.

 

“Hôm qua cô đến công ty Quân Hợp tìm bạn trai tôi làm gì?”

 

Chu Tiểu Ninh hơi dừng lại, cau mày, ngay cả loại chuyện này mà Lâm Bạc Thâm cũng phải nói cho Phó Mặc Tranh sao? Anh ấy không sợ Phó Mặc Tranh sẽ hiểu lầm sao?

 

“Tôi đi mua đồ ở gần công ty luật Quân Hợp, chẳng qua là vô tình gặp đàn anh Lâm ở đấy thôi, có vấn đề gì sao?”

 

Phó Mặc Tranh nhếch khóe môi lên, hờ hững nói: “Không có gì.”

 

Cô ấy xoay người, muốn quay trở lại phòng học thì Chu Tiểu Ninh lại gọi cô ấy lại: “Phó Mặc Tranh, cô đừng dùng thái độ kiêu ngạo như vậy để nói chuyện với tôi. Cô với Lâm Bạc Thâm chưa kết hôn, cùng lắm mối quan hệ của hai người chỉ là bạn trai và bạn gái mà thôi. Về chuyện tương lai anh ấy có phải là bạn trai cô hay không thì vẫn còn là một dất hỏi chấm. Nếu các người vẫn không đi đến bước cuối cùng thì bất kỳ nữ sinh nào cũng có quyền cạnh tranh công bằng để cướp lại anh ấy với cô”

 

Phó Mặc Tranh vẫn quay lưng về phía cô ấy, nghe được những lời này của cô ấy cũng không thèm quay đầu lại nhìn, chỉ nhíu mày, nhếch môi cười nhạt: “Không ngờ bạn trai của tôi lại tốt như vậy. Cô tương tư đơn phương bạn trai của tôi, tôi không có quyền phản đối bởi vì đây chẳng qua cũng chỉ là chuyện riêng của cô mà thôi. Nhưng vì mối quan hệ bạn học chung một trường của chúng ta thì tôi khuyên cô nên từ bỏ sớm đi. Bởi vì bạn trai của tôi, chỉ thích tôi mà thôi.”

 

Cao ngạo, tự tin khiến người khác tức chết.

 

Chu Tiểu Ninh bị Phó Mặc Tranh chọc tức đến xanh mày đỏ mặt, cô ấy nắm chặt tay thành quả đấm, nghiến răng nghiến lợi: “Phó Mặc Tranh, cô và Lâm Bạc Thâm về căn bản chính là hai thế giới khác nhau, anh ấy chính là con em của gia đình nghèo khổ. Chỉ có tôi cùng tình cảnh với anh ấy thì mới có thể biết được những khó khăn mà anh ấy đã trải qua, biết được cuộc sống của anh ấy như thế nào. Còn cô chỉ là cho người khác thấy được cảm giác ưu việt thôi. Các người mà ở chung với nhau thì sớm muộn gì cũng sẽ chia tay thôi!”

 

Phó Mặc Tranh không thèm để ý đến cô ấy, cứ thế nhấc chân đi vào phòng học.

 

Sau khi tan học, Phó Mặc Tranh tình cờ gặp phải Vu Thiếu Hoa ở bờ hồ của trường học.

 

“Em gái Tranh, em vẫn khỏe chứ?”

 

Phó Mặc tranh liếc anh ta một cái: “Ai là em gái anh! Chó ngoan không cản đường người khác, tránh ral”

 

Vu Thiếu Hoa chặn đường đi của cô ấy lại: “Tôi nghe nói em và tên nhóc nghèo nàn Lâm Bạc Thâm ở cùng một chỗ với nhau sao? Nói cách khác, điều kiện của em tốt như vậy thì ở chung một chỗ với loại người bần tiện như anh ta làm gì chứ, anh ta căn bản không xứng với em”

 

Phó Mặc Tranh giễu cợt đánh giá anh ta, cười lạnh nói: “Lâm Bạc Thâm không xứng với tôi vậy thì anh xứng với tôi sao?”

 

Vu Thiếu Hoa khẽ ho hai tiếng, sửa sang lại quần áo của chính mình như một con chó, nghiêm mặt nói: “Em xem xét lại một chút đi? Dù nói như thế nào đi chăng nữa anh cũng tốt hơn tên Lâm Bạc Thâm kia hàng trăm lần mà”

 

Phó Mặc Tranh cắt ngang lời của anh ta, cắn môi một cái, vào thời điểm Vu Thiếu Hoa không chú ý, cô ấy vươn tay ra đẩy anh ta xuống hồ.

 

Bùm một tiếng, trong hồ nổi lên hàng loạt gợn sóng.

 

Vu Thiếu Hoa vỗ mặt nước ở trong hồ: “Này, em làm cái gì vậy hả?”

 

Phó Mặc Tranh nheo đôi mắt to tròn lại, khẽ mỉm cười, vẫy tay với anh ta: “Xin lỗi, tôi lỡ tay”

 

Vu Thiếu Hoa lau nước ướt đẫm ở trên mặt: “Mẹ nó! Bé hột tiêu! Em chờ đó cho tôi! Ông đây không theo đuổi được em thì tên của anh sẽ bị viết ngược lại!”

 

Phó Mặc Tranh vừa chạy vừa quay mặt lại làm mặt quỷ với anh ta: “Vậy thì anh hãy viết ngược tên của anh lại đi!”

 

Anh ta chỉ là một con heo, anh ta mới không xứng đáng để so sánh với Lâm Bạc Thâm nhà cô ấy!

 

Vào cuối tuần, Thịnh Hoài Nam tổ chức một chuyến đi chơi mùa thu Bốn người đi đến núi Phổ La để ngắm cảnh mùa thu.

 

Vốn định rủ cả Triệu Hà An đi cùng nhưng Triệu Hà An cảm thấy bản thân mình như một cái bóng đèn lớn sáng chói mắt nên cũng không tham gia náo nhiệt với hai đôi tình nhân bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK