Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 847:

 

Hàn Chiến nhìn cô, nói đúng sự thật: “Có thể do thân phận của tôi quá đặc thù, tất cả mọi chuyện của tôi, cũng sẽ không phân biệt chuyện riêng tư hay là công việc.”

 

Nguyệt Như Ca nhẹ nhàng gạt gạt vạt tóc ngắn sau gáy Hàn Chiến, “Nhưng mà anh Hàn yêu đương thì bọn họ phiền chuyện gì?”

 

“Một người, sức lực cũng chỉ có giới hạn, nếu yêu đương sẽ phân tâm, Bóng Đen tố cáo tôi mấy ngày nay lười biếng, hắn nói không sai.”

 

Nguyệt Như Ca bĩu bĩu môi, “Anh Hàn đã dốc hết sức làm được đến đây rồi, ngay cả yêu đương cũng không thể được tự do, há chẳng phải là không có nhân quyền sao”

 

Khi ngồi vào vị trí nắm quyền lực cao đến cực điểm, đúng là sẽ không còn cuộc sống vui vẻ như người bình thường nữa, cũng không cách nào tự do phóng khoáng giống như người bình thường, lúc vui vẻ có thể cười to, lúc khổ sở có thể khóc lớn, Hàn Chiến ở vào địa vị như vậy, đã mặc định là lưng đeo gánh nặng mà tiến về phía trước.

 

“Khi còn bé, thật ra thì tôi rất thích khóc. Nhưng cha ghét nhất là dáng vẻ mít ướt của tôi”

 

Nguyệt Như Ca nhìn khuôn mặt như quân .Joker của anh, cười phá lên: “Quả thực không ngờ khi còn bé anh Hàn lại là một đứa mít ướt.

 

Nhưng con nít thích khóc là chuyện bình thường. Thích khóc cũng không phải chuyện gì xấu”

 

“Đối với người bình thường mà nói, thích khóc đúng là không phải chuyện gì xấu, ở khía cạnh y học, thích khóc thậm chí có thể xả ra không ít cảm xúc tiêu cực. Nhưng mà, có thể vì tôi sinh ra trong nhà họ Hàn, là người nối nghiệp cha tôi, cũng là Thủ lĩnh nhiệm kỳ kế tiếp của tổ chức Ám. Cha nói với tôi, nếu như cảm xúc và suy nghĩ của tôi bị đối phương đoán được, bất cứ lúc nào cũng sẽ đẩy tính mạng mình cùng người bên cạnh vào tình cảnh nguy hiểm.

 

Cho nên lúc tôi khổ, không thể khóc, lúc tôi cao hứng, cũng không thể cười. Nói năng thận trọng cũng không phải để ra oai hay ngạo mạn, mà là tôi phải để ý lời ăn tiếng nói, để đối phương không cách nào.

 

thông qua biểu cảm của tôi để suy đoán nội tâm, cho nên nói năng thận trọng là an toàn nhất.”

 

Cô vòng tay ôm cổ Hàn Chiến, khuôn mặt nhỏ nhắn dụi vào hõm cổ Hàn Chiến, lẩm bẩm hỏi: “Nhưng mà lúc anh Hàn và tôi ở chung với nhau, anh Hàn đã cười rất nhiều lần. Anh Hàn không sợ tôi đoán trúng nội tâm của anh, sau đó làm chuyện bất lợi đối với anh sao?”

 

Hàn Chiến nhìn đôi mắt linh động giảo hoạt của cô, nói: “Nhuyễn Nhuyễn, lúc tôi ở bên cạnh em, tôi rất thả lỏng, cũng rất vui vẻ.”

 

Cô cố ý nuối tiếc: “Nhưng mà cấp dưới của anh không cho phép chúng ta yêu đương, vậy làm sao bây giờ?”

 

Bàn tay người đàn ông, ghì vào sau cổ cô, trán cũng nhẹ nhàng cụng vào trán cô, Hàn Chiến dùng chóp mũi lưu luyến vuốt ve chóp mũi của cô, khẽ thở dài một cái, nói: “Nhuyễn Nhuyễn, em đáng để tôi buông thả bản thân một lần”

 

Ban đêm.

 

Hàn Chiến ở phòng làm việc bận rộn công việc, Nguyệt Như Ca mới từ phòng tắm đi ra, sau khi skincare, liền nhìn thấy chiếc vòng đeo tay mà cô chưa bao giờ rời thân khẽ vang lên một tiếng.

 

Sau đó, cách đó không xa, trong bầu trời đêm, pháo bông màu vàng nổ tung ba lần.

 

Đây không phải là pháo bông bình thường, mà là ám hiệu liên lạc của tổ chức Minh với cô.

 

Đây có phải đang thông báo với cô, sắp tới tổ chức Minh sẽ tiến hành bước kế tiếp của kế hoạch?

 

Nhưng mà, bước kế tiếp kế hoạch của tổ chức Minh, đến tột cùng là cái gì?

 

Nguyệt Như Ca cũng không biết, chẳng qua là nội tâm mơ hồ dâng lên cảm giác bất an.

 

Châu Thắng kia, mưu mô tâm kế, hết thảy đều bị lão ta nắm trong lòng bàn tay.

 

Cô ngược lại không lo lắng cho tính mạng của Hàn Chiến, cái Châu Thắng muốn, tuyệt đối không phải một cái mạng của Hàn Chiến đơn giản như vậy, mà Hàn Chiến cũng không phải người dễ dàng bị lấy tính mạng như vậy.

 

Cô chẳng qua là mơ hồ nhận ra, bàn cờ này của Châu Thắng, trận thế rất lớn.

 

Chiếc vòng tay vẫn đeo trên cổ tay cô, được chế tác rất phổ thông, không khác gì một chiếc vòng tay đo nhịp tim bình thường, hơn nữa tiếp nhận tín hiệu thông qua ra đa đặc thù, cho nên cho dù là bị kẻ địch phát hiện vòng tay có vấn đề, cho dù tháo banh chiếc vòng ra, cũng sẽ không phát hiện bất kỳ khác thường nào.

 

Lúc cô và Hàn Chiến đi Đông Cực Nhạc, cũng chính là chiếc vòng tay này tự động gửi vị trí cụ thể của cô cùng Hàn Chiến.

 

Tối nay, Hàn Chiến làm việc đến rất khuya, Nguyệt Như Ca một mình nằm ở trên giường lớn, nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, có chút khó ngủ.

 

Trong đầu, tất cả đều là hình ảnh Hàn Chiến triền miên cùng cô. Đang trong thời gian chuyển nguồn nên cả nhà thông cảm cho nhóm lên hơi ít chương nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK