Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi sự tích anh dũng của Lâm Bạc Thâm được lan truyền nhanh chóng trên mạng thì công ty luật Quân Hợp đã có thêm rất nhiều vụ làm ăn, những khách hàng kia đều tới vì Lâm Bạc Thâm.

 

Thịnh Hoài Nam ghét bỏ nói: “Cuối tuần mà vẫn còn làm việc à, cậu không sợ làm mệt chết sao? Người ta làm việc luôn chống lại 996, cậu thì hay rồi, hận không thể 007. Dù có là máy móc thì trục bánh xe chuyển động làm việc suốt hai mươi bốn giờ cũng còn cần nghỉ ngơi nạp điện một chút đó.”

 

“Tôi có cách nghỉ ngơi của tôi”

 

“..” Thịnh Hoài Nam bị đáp trả không thể phản bác được.

 

Thịnh Hoài Nam chưa từ bỏ ý định nói: “Gần… Gần đây tôi đang yêu đương. Ngày mai tôi và bạn gái sẽ cùng nhau dạo chơi ở ngoại ô, cậu và Triệu Hà An cùng đi đi, thêm người thêm vui.”

 

Lâm Bạc Thâm thản nhiên nói: “Chẳng phải tôi và Triệu Hà An đi sẽ làm kỳ đà cản mũi à”

 

“Không đâu, bạn gái của tôi còn gọi mấy cô bạn gái, không chừng cậu và Triệu Hà An còn có thể lựa chọn đó.”

 

Lâm Bạc Thâm trực tiếp từ chối: “Không có hứng thú.”

 

Thịnh Hoài Nam lấy át chủ bài ra: “Phó Mặc Tranh cũng sẽ đi”

 

Trong ánh mắt thâm thúy của Lâm Bạc Thâm xẹt qua một chút ánh sáng: “Cậu có biết vì sao cậu không có đủ một trăm phần trăm để thắng kiện không?”

 

Thịnh Hoài Nam bị anh ấy tra hỏi mà sững sờ: “Vì sao?”

 

“Bởi vì cậu luôn thích nói nhảm” Lại không bắt được chỗ quan trọng rồi.

 

Thịnh Hoài Nam: “Ặc, tôi sẽ gọi điện thoại ngay đây, tôi nói cho cậu biết, chỗ quan trọng của hôm thứ bảy dạo chơi ngoại ô này là Phó Mặc Tranh cũng sẽ đi”

 

Tút tút tút.

 

Đối phương đã cúp máy.

 

Thịnh Hoài Nam: “… Mẹ nó, qua sông bên kia phá dỡ luôn!”

 

Thịnh Hoài Nam nhìn điện thoại cúp máy, đáy mắt anh ta xẹt qua chút tính toán: “Hừ, ngày mai tôi sẽ để thăng Lâm Bạc Thâm này đẹp mặt!”

 

Sau đó Thịnh Hoài Nam lại gọi một cú điện thoại khác: “Này, Tăng Lê đó hả?”

 

Mười giờ sáng ngày hôm sau, gặp nhau ở trường học Nam Môn.

 

Thịnh Hoài Nam thuê một chiếc xe tải lớn.

 

Phó Mặc Tranh còn gọi Giản Mông và Cao Hãn cùng đi dạo chơi ngoại ô.

 

Diệp Duy ngồi ở tay lái phụ xe tải, cô ấy nhìn thấy cảnh tượng này thì tròng mắt cũng muốn lồi ra.

 

Trên xe còn có Lâm Bạc Thâm và Tăng Lê.

 

Điệu bộ này đâu phải đi dạo chơi ngoại ô, rõ ràng là kéo bè kéo lũ đi đánh nhau mà!

 

Diệp Duy lén nhéo đùi Thịnh Hoài Nam, cô ấy nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh ăn no rỗi việc gọi Tăng Lê đến đấy à?”

 

“Không phải nhiều người càng vui hả? Vả lại anh thấy đầu óc Lâm Bạc Thâm và Phó Mặc Tranh đều chậm chạp, không chừng Tăng Lê chính là chất xúc tác!”

 

Diệp Duy mài răng: “Mong là thế!”

 

Thịnh Hoài Nam hạ kiếng xe xuống gọi Phó Mặc Tranh: “Ê, Tranh Tranh, bên này!”

 

Xe vừa mở ra, Phó Mặc Tranh vừa lên xe đã chạm phải ánh mắt của Lâm Bạc Thâm.

 

Tại sao Lâm Bạc Thâm lại Lúc này Phó Mặc Tranh mới nghĩ thông suốt, thì ra bạn trai mới của Diệp Duy là Thịnh Hoài Nam!

 

Thịnh Hoài Nam quay đầu nhìn thấy Phó Mặc Tranh sững sờ ở cửa xe mới thúc giục: “Ôi, Tranh Tranh, sao em lại ngẩn ra ở đó vậy? Bạc Thâm cũng thế, đâu phải cậu không quen Tranh Tranh, mau nắm tay kéo.

 

em ấy lên đi!”

 

Lâm Bạc Thâm vươn tay ra năm tay Phó Mặc Tranh lại bị cô ấy tránh đi.

 

“Không cần, cảm ơn”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK