Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 968:

 

“Đàn anh Bạc Thâm, anh tìm em có việc gì thế?”

 

Đôi mắt đen của Lâm Bạc Thâm hơi nhấc, đáy mắt ánh lên tia khó hiểu: “Em gọi anh tới, vậy mà lại hỏi anh có việc gì à?”

 

Phó Mặc Tranh mếu máo giải thích: “… Thật, thật ra tin nhắn đó là do nhầm lẫn, không phải em gửi!”

 

“Đã như vậy thì anh đi đây.”

 

Nói xong, Lâm Bạc Thâm lập tức giẫm lên bàn đạp, chuẩn bị rời đi.

 

Phó Mặc Tranh liền gọi anh lại: “Khoan, dù sao anh cũng đã đến, hay là chúng ta đi xem phim suất chiếu tối đi”

 

Sau khi nói xong, đến bản thân cô còn bị kinh ngạc đến ngây người, làm sao cô có thể mở miệng mời một người con trai không tính là quen biết đi xem phim buổi tối cơ chứ?

 

Nhất định là cô bị điên rồi.

 

Cô giúp anh, vậy nên cách thức để cảm ơn là đi xem phim cùng cô sao?

 

“Sát nhân cưa điện trên đảo hoang” đang được chiếu là một bộ phim kinh dị, nhưng nghe nói nội dung vô cùng dở tệ.

 

Tuy nhiên, gần đây lại không có bộ phim nào khác mới ra rạp, nên Phó Mặc Tranh chỉ có thể lựa chọn bộ phim chán ngắt này.

 

Lâm Bạc Thâm có chút kinh ngạc, không ngờ tới cô gái nhỏ nhắn thế kia mà lại thích xem phim ma.

 

Đối với anh thì không có vấn đề gì, nhưng chỉ sợ cô sẽ khóc thét ngay trong rạp mất.

 

Khi còn bé, Mộ Vi Lan thường dẫn Phó Mặc Tranh đi xem phim, lúc nào hai người cũng mua bắp rang và Cocacola, nên lần này Phó Mặc.

 

Tranh đi xem phim mặc định cũng sẽ mua hai thứ này đi kèm.

 

Ánh mắt cô liếc nhìn mấy hộp bắp rang, nhưng chợt nhớ đến chuyện lúc sáng Chu Tiểu Ninh nói: Gia cảnh Lâm Bạc Thâm không tốt, kỷ lục là một ngày làm bốn công việc làm thêm.

 

Những thứ như bắp rang và Cocacola đều chỉ là đồ ăn vặt xa xỉ, thôi được rồi, không ăn cũng được.

 

Ngay cả bản thân cô cũng không nhận ra, cô lại đang tiết kiệm tiền cho một người không liên quan.

 

Phim đã mở màn, Lâm Bạc Thâm đưa vé xem phim cho cô nói: “Em vào trước đi, lát nữa anh vào”

 

Phó Mặc Tranh cho rằng anh muốn đi toilet nên gật đầu rồi tiến vào.

 

rạp chiếu.

 

Vừa ngồi không bao lâu, Lâm Bạc Thâm đã đi đến bên cạnh cô và ngồi xuống.

 

Chàng trai mang theo một hộp bắp rang bơ thật lớn cùng với Cocacola đưa cho cô.

 

Dưới ánh sáng mờ ảo của màn hình, Phó Mặc Tranh nhịn không được ngoắc ngoắc khóe môi, tay nhỏ chạm vào bắp rang trong hộp.

 

Rột rạt, rột rạt.

 

Bên tai Lâm Bạc Thâm vang lên tiếng nhai bắp rang của cô gái nhỏ bên cạnh.

 

Anh luôn thích yên tĩnh, nên nghe được tiếng động này, có hơi nhíu mày nhưng cũng không cảm thấy khó chịu.

 

Rất nhanh, phim đã tiến vào giai đoạn cao trào kinh dị.

 

Bên trong rạp chiếu phim tối đen như mực, vang lên âm thanh ảm đạm đáng sợ, màn hình khổng lồ phía trước đột nhiên xuất hiện một gương mặt quỷ.

 

Trái tim của Phó Mặc Tranh như muốn nhảy ra ngoài.

 

Con gái đối với loại phim kinh dị này, vừa sợ lại vừa muốn xem.

 

Phó Mặc Tranh vô thức dựa gần về phía Lâm Bạc Thâm, ngay cả bắp rang cũng quên ăn.

 

Lâm Bạc Thâm xem những cảnh kinh dị nhàm chán trên màn hình, cảm giác đứng ngồi không yên, anh nhìn thoáng qua thời gian trên đồng hồ, đã mười một giờ.

 

Bình thường giờ này là lúc anh đang làm việc, phân tích xu hướng cổ phiếu trong ngày và theo dõi các hạng mục đầu tư mạo hiểm trong tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK