Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 631:

 

Khí chất của Giang Thanh Việt cũng lạnh lùng, nhưng loại khí chất lạnh lùng đó không giống với của Băng Nhẫn, Giang Thanh Việt có khía cạnh dịu dàng và ân cần của anh ấy, nhưng Băng Nhẫn thì không.

 

Ngay cả khi ở trên giường, anh ta cũng sẽ không cho đối phương một cái vuốt ve an ủi.

 

Một người đàn ông giống như đã sống ở trên đàn tế thần linh đã lâu, không hề đụng chạm đến hơi thở của thế gian thế này thì chỉ có thể đứng nhìn từ xa! Bởi vì anh ta căn bản không biết nói chuyện yêu đương với người khác là như thế nào!

 

Không, đó là toàn bộ sự nhìn nhận về con người của Băng Nhẫn, không liên quan gì đến tình yêu.

 

Thomson đột nhiên đi tới, ghé vào tai Nguyệt Như Ca mà nói: “Như Ca, ánh mắt cũng không tồi đâu. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Băng Nhẫn bằng người thật, vẻ ngoài ấy à, thì cũng đủ đẹp đấy, nhưng mà nếu so với tôi thì vẫn còn kém hơn một chút”

 

Ánh mắt lạnh lùng của Nguyệt Như Ca đột nhiên quét qua Thomson, không có tâm tình nói giỡn cùng với anh ấy: “Anh nên đi soi lại gương thì hơn.”

 

‘Thomson nghiêm túc hỏi lại: “Người đàn ông đi theo phía sau Băng Nhẫn kia là ai?”

 

“Trợ thủ của anh ta, cũng là một sát thủ nổi tiếng, Ông K”

 

“Mẹ nó, người đó chính là Ông K sao, ngưỡng mộ tiếng tăm đã lâu.”

 

Khi Băng Nhẫn và Ông K bước tới, Thomson theo phép lịch sự đưa tay ra, nở vẻ mặt tươi cười chuẩn bị sẵn sàng để bắt tay nhau với đối phương, nhưng Băng Nhẫn lại trực tiếp phớt lờ anh ấy, ánh mắt lạnh lùng và thờ ơ của người đàn ông kia dừng lại một giây trên gương mặt của Nguyệt Như Ca.

 

Nhưng Nguyệt Như Ca đã tránh đi, ngay sau đó giọng nói lạnh lùng của người phụ nữ vang lên: “Nếu như đã tới rồi thì vào trong bàn chuyện chính đi. Tôi biết thời gian của Các chủ anh rất quý giá.”

 

Băng Nhẫn không nói gì, im lặng đi thẳng vào Đông Limbourg.

 

Ông K phía sau lưng Băng Nhẫn vẫn được xem như là khá lịch sự, Ông K khẽ gật đầu với Thomson và Nguyệt Như Ca, coi như thay cho lời chào hỏi.

 

Thomson nhìn theo bóng lưng của người đàn ông, siết chặt nắm đấm: “Ra vẻ cái gì mà ra vẻ chứ, là Các chủ đại nhân thì không ai sánh nổi hay sao?”

 

“Đừng ghen tức nữa, đợi đến một lát nữa chúng ta nhất định phải đạt được thỏa thuận với anh ta”

 

Sau khi vào Đông Limbourg, ba người ngồi vào bàn đàm phán, Ông K giữ nhiệm vụ đứng bảo vệ phòng đàm phán.

 

Nguyệt Như Ca đi thẳng vào vấn đề nói: “Băng Nhãn, tôi không muốn vòng vo với anh, chúng ta hãy nói chuyện thẳng thắn đi”

 

Đôi môi mỏng lạnh nhạt của Băng Nhẫn phun ra một chữ: “Nói”

 

“Tôi, Thomson, và Sói Trắng, bây giờ cả ba người chúng tôi đều đã trở thành những kẻ phản bội, hiện giờ chúng tôi quả thực cũng không đủ tư cách để ngồi vào bàn đàm phán và giao dịch với Các chủ Băng Nhẫn anh.

 

Nhưng mà tôi biết, Các chủ Băng Nhẫn anh vẫn luôn muốn qua lại thân thiết với nước Z, dập tắt ngọn lửa chiến tranh, nhưng mà hiện tại nước Z lại đang nằm dưới sự kiểm soát của Các chủ của Tổ chức Minh, chiến tranh đang nổ ra ở khắp nơi, tôi tin rằng đây không phải là kết quả mà Tổ chức Ám của anh muốn nhìn thấy”

 

“Cho nên, cô muốn kéo tôi và Tổ chức Ám đứng sau lưng tôi nhập bọn, cùng với ba người liều mạng các cô đi ngăn chặn kế hoạch của Châu Thắng lại?”

 

Thomson nhướng mày: “Làm sao có thể nói là nhập bọn được, như chúng ta đây thì được gọi là liên minh”

 

Băng Nhẫn giễu cợt cười một tiếng: “Liên minh? Ba người kiều mạng các người thì lấy từ đâu ra được minh?”

 

Thomson nửa đùa nửa thật nói: “Tại sao chúng tôi lại không có tổ chức, chúng tôi là Ba chàng lính ngự lâm!”

 

Dưới gầm bàn, Nguyệt Như Ca hung hăng đá một cú lên chân của Thomsont Thomson chịu đựng cơn đau, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng: “ Ý tôi muốn nói là, Các chủ Băng Nhãn, chuyện này đối với anh mà nói chỉ có lợi chứ không có hại. Chúng tôi cũng không phải vô duyên vô cớ mà đến tìm anh thành lập một liên minh, nếu như đã muốn kết thành đồng minh, chúng tôi đương nhiên cũng có tiền đặt cược của chúng tôi.”

 

Băng Nhẫn hơi nhướng mày, ánh mắt sâu thẳm của anh ta rơi thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn, sáng sủa của Nguyệt Như Ca: “Số tiền cược mà tôi muốn, các người chắc chắn không cho được”

 

Nguyệt Như Ca cười khẽ một tiếng, phân tích nói: “Các chủ Băng Nhẫn hình như cũng quá coi thường chúng tôi rồi thì phải. Đúng là tối nay chỉ có tôi và Thomson đến đây thương lượng, nhưng Các chủ cũng đừng quên, chúng tôi vẫn còn có Sói Trắng nữa.

 

Chỉ cần Châu Thắng rớt đài, Sói Trắng sẽ trở thành Các chủ nhiệm kỳ sau của Tổ chức Minh. Tôi tin chắc răng Các chủ Băng Nhẫn đã từng đấu tay đôi với Sói Trắng cho nên Các chủ cũng đã biết được thực lực của Sói Trắng rồi. Chỉ cân Các chủ Băng Nhẫn mở miệng, chúng tôi ắt sẽ có đủ”

 

Băng Nhẫn đứng dậy, hai cánh tay thon dài chống trên bàn đàm phán, cúi người bao phủ bên trên Nguyệt Như Ca: “Cô chắc chắn?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK