Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 823:

 

Nguyệt Như Ca thả dây xích của chú chó ra, tựa vào cửa xe nói: “Này, mau quay về nhà đi. Chờ tới khi anh Hàn về, nhớ bảo anh Hàn tới văn phòng tổng thống tìm tao. Nếu tao có chết thì cho dù có là đầu của tổng thống cũng phải khiến cho anh Hàn trả thì cho tao biết chưa hả?”

 

“Thư ký nam hật là một người tàn nhãn.

 

Nhà giam.

 

Thân thể của Nguyệt Như Ca bị treo lơ lửng giữa không trung, hai cánh tay của cô ta bị trói bằng dây thừng. Nếu người bị bắt hôm nay không phải là một lính đánh thuê mà là một cô gái bình thường yếu ớt, bị treo lơ lửng giữa không trung như thế này, không cần dùng các thủ đoạn hành hạ khác thì thể lực cũng đã cạn kiệt rồi.

 

Trong nhà giam tối mờ mịt, Dung Bái khí thế từng bước bước xuống cầu thang, nhìn Nguyệt Như Ca bị treo lơ lửng giữa không trung, ánh mắt như đang nhìn một con động vật sắp chết.

 

Nhưng Dung Bái khách sáo nói: “Ai cho phép các người đối xử với cô Nhuyễn Nhuyễn như vậy hả? Cô Nhuyễn Nhuyễn là khách quý của tôi. Các người đối xử với cô Nhuyễn Nhuyễn như vậy nếu bị anh Hàn biết thì sẽ xử lí các ngươi thế nào biết không?”

 

Những lời giả vờ của Dung Bái lọt vào tai Nguyệt Như Ca, cô ta chỉ thấy thật là buồn cười.

 

Đôi mắt bị mảnh vải đen che lại, nhưng cô ta vẫn nhếch mép cười: “Ngài tổng thống mời tôi uống trà là như thế này hay sao? Thật là quá bất lịch sự rồi”

 

Dung Bái giơ tay ra hiệu cho những người đàn ông bên cạnh: “Thả cô Nhuyễn Nhuyễn xuống đi”

 

Sợi dây từ từ hạ xuống, hai chân Nguyệt Như Ca rơi xuống đất. Mặc dù hai cánh tay của cô ta vẫn bị trói, nhưng điều đó tốt hơn nhiều rồi.

 

Quản ngục tháo tấm vải đen che mắt Nguyệt Như Ca xuống, đôi mắt không thấy ánh sáng đã lâu của Nguyệt Như Ca khi đột nhiên nhìn thấy ánh sáng, thì hơi nheo mắt lại.

 

Cô ta nhìn Dung Bái bằng ánh mắt lạnh lùng, cũng không chút kinh ngạc nào nhìn người đàn ông trung niên với thần sắc đế vương trước mặt: “Dám hỏi tổng thống là lí do vì sao ngài lại bắt tôi?”

 

Dung Bái ngồi trên ghế đẩu trước mặt, thản nhiên ngâm những lá trà hảo hạng dành cho bậc hoàng gia chuyên dùng trên bàn cà phê bằng gỗ, anh ta cười nhẹ nói: “Cô Nhuyễn Nhuyễn, tôi mời cô đến để uống trà mà. Làm sao lại thành bắt cô được? “

 

“Nếu anh Hàn biết tổng tống mời tôi uống trà như thế này, có thể sẽ trực tiếp oanh tạc phủ tổng thống mất. Nếu tổng thống không muốn phủ tổng thống trở thành bia đỡ đạn, tốt hơn hết nên thả tôi đi nhanh đi. Tôi sẽ có thể coi như chưa từng xảy ra chuyện này”

 

Dung Bái nhìn người phụ nữ kiêu ngạo trước mặt, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, người phụ nữ này rõ ràng là cá năm trên thớt, nhưng lại dám nói lời ngạo mạn với ông ta, cho dù không phải là lính đánh thuê, không phải là kẻ thù nước địch, thì cô ta cũng là một người phụ nữ không tầm thường.

 

“Người phụ nữ mà Hàn Chiến nhìn trúng quả nhiên khác thường. Đã đến giờ này rồi mà vẫn có đủ can đảm để đe dọa tôi.”

 

Nguyệt Như Ca nhẹ nói: “Cái mạng nhỏ bé của tôi thật không có giá trị gì. Tuy rằng tôi là được anh Hàn nhặt về, nhưng nói thế nào tôi cũng là người của anh Hàn. Ngài Tổng thống ngang nhiên trên địa bàn của anh Hàn bắt cóc người của anh ấy, nếu như giết tôi thì thể diện của anh Hàn thật sự rất khó coi đó, nếu như trong lòng anh Hàn không dễ chịu thì tính tình sẽ rất cục căn, đến lúc đó sẽ quy hết mọi lỗi lâm lên đầu tổng thống, vậy thì không hay rồi. “

 

“Cô là người của Hàn Chiến không sai, nhưng tôi phái người tới điều tra chỉ tiết về cô thì thực không tầm thường . Tôi nghi ngờ cô là gián điệp của nước địch. Vậy nên tôi bắt cô là hoàn toàn có lý”

 

Đôi môi đỏ mọng của Nguyệt Như Ca nhếch lên: “Nếu ngài Tổng thống thực sự có lương tâm trong sạch, tại sao không bắt tôi khi anh Hàn ở nước R, tại sao lại không làm thủ tục công khai mà lại để cấp dưới trực tiếp bắt tôi vào loại nhà giam tư nhân này? “

 

Ánh mắt Dung Bái nhìn cô ta, trở nên thú vị hơn: “Ngay cả nhà giam tư nhân cũng rõ ràng, xem ra đích thị là lính đánh thuê “Biết đến nhà giam tư nhân đồng nghĩa với việc tôi là lính đánh thuê sao. Vậy thì Ngài tổng thống lạm dụng hình phạt thì có phải là phi pháp hay không?”

 

Dung Bái ngoài mặt im lặng, nhưng đáy lòng lại bị con nhóc này làm nổi lên ý “Tuổi tác còn nhỏ hơn Dung Hoa hai tuổi, sao lại có ý thù địch lớn như vậy chứ”

 

Thư ký bên cạnh Dung Bái đề nghị: “Thưa tổng thống, cô gái này đã có ý thù địch như vậy, bằng không chúng ta làm giảm nhuệ khí của cô ta trước.”

 

Dung Bái mặt không cảm xúc nhìn Nguyệt Như Ca, nói với thuộc hạ: “Tôi sẽ cho các cậu thời gian ba ngày để cô ta khai rõ ràng tất cả chỉ tiết về bản thân. Nếu ba ngày không khai báo ra được thì tất cả các cậu nhảy hết xuống sông Hàn làm mồi cho các ăn đi”

 

“Ngài tổng thống, xin đừng lo lắng, chẳng qua là một đứa oắt con thôi. Chúng tôi nhất định sẽ khiến cô ta khai ra toàn bộ.”

 

Dung Bái quay người đi và trực tiếp rời khỏi ngục giam.

 

Thư ký tổng thống đang ngồi trên ghế đẩu, trà trong ấm trà vừa mới pha, ông ta ưu nhã rót trà từ trong ấm trà ra chén trà, cũng không vội ra lệnh cho quản ngục cùng những thuộc hạ khác: “Các ngươi còn chần chờ gì nữa? Cô Nhuyễn Nhuyễn đã không có hứng uống trà, vậy thì mang roi lên đi. “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK