Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1136:

 

Anh đi nơi nào, cô cũng đi theo, giống như một chiếc đuôi nhỏ.

 

Anh đi công tác, cô chống căm thì thầm bên tai anh nói mình bị bỏ rơi, ríu ra ríu rít cứ như không thể kể hết sự tủi thân của mình.

 

Lâm Bạc Thâm thật sự rất nhớ đoạn thời gian tốt đẹp ấm áp thời niên thiếu kia.

 

Là anh đánh mất cô.

 

Lát sau, đến nhà trọ Lục Thành, anh ôm Xương Sườn đứng ở cửa.

 

Khi nhập mật mã, lòng anh chua xót đau đớn.

 

Những con số này anh vẫn luôn nhớ kỹ, là ngày đầu tiên bọn họ gặp.

 

nhau.

 

Cửa “cạch” một tiếng mở ra.

 

Bảy năm, dù có liên quan đến công việc thì khi trở lại thủ đô, anh chưa bao giờ có đủ dũng khí trở về nơi này nhìn một lần.

 

Bởi vì chung cư nho nhỏ này chứa quá nhiều kỷ niệm với cô.

 

Trong tủ giày ngay lối vào cửa vẫn còn đôi dép lê của cô, không hề ném đi, vẫn nằm yên nơi đó.

 

Trên bồn rửa mặt, ly nước súc miệng màu hồng nhạt của cô và ly nước súc miệng màu xanh lam của anh là đồ đôi.

 

Trên sô pha đặt chiếc gối ôm HuBa cô thích ôm nhất.

 

Trong tủ quần áo vân còn giữ rất nhiều bộ khi đi cô không mang theo.

 

Khắp căn phòng tràn ngập dấu vết của cô.

 

Lâm Bạc Thâm đứng ở phòng khách, nhìn vào trong phòng đọc sách. Góc trống kia từng đặt cây đàn piano của cô. Cô từng ngồi ở đó luyện đàn, thỉnh thoảng còn quay về phía anh cười ngọt ngào.

 

Cô ngồi trên sô pha xem phim truyền hình, ăn khoai tây chiên, anh qua ôm cô, cô mới miễn cưỡng đánh răng đi ngủ.

 

Cô luôn thích canh lúc anh đang nấu cơm, chui vào lòng anh phá rối. Anh ôm cô lên bàn ăn, hôn đến khi cô chịu nghe lời mới thôi.

 

Mỗi lần cô gội đầu xong, tóc ướt đẫm còn đang nhỏ nước, lại cọ đầu vào lòng anh. Anh xoa đầu cô như xoa đầu cún con, vừa xoa vừa sấy tóc cho cô.

 

Rất nhiều, rất nhiều kỷ niệm.

 

Thì ra tình yêu này đã qua bảy năm, nhưng vẫn không thể nào quên.

 

Xương Sườn thoát ra khỏi vòng tay anh, nhảy xuống đất, “meow”

 

một tiếng.

 

Lâm Bạc Thâm mới dần dần khôi phục tinh thần.

 

Thu dọn qua loa căn nhà, tắm rửa xong thì nằm xuống giường. Mỗi khi nằm trên chiếc giường này, anh lại mất ngủ.

 

Anh nghiêng người nhìn vị trí bên trái nơi cô từng nằm qua, vươn tay sờ chỗ trống kia, trái tim cũng như khuyết mất một phần lớn.

 

Lâm Bạc Thâm mở điện thoại, xem vòng bạn bè của cô.

 

Cô không cho anh vào sổ đen, điều này khiến anh rất bất ngờ. Anh cho rằng sau khi chia tay, cô sẽ giận dữ cắt đứt liên lạc với anh luôn.

 

Rốt cuộc cô dễ phát giận như vậy, dễ nóng nảy như vậy mà.

 

Cho nên những năm gần đây Lâm Bạc Thâm vẫn luôn chú ý vòng bạn bè của cô, anh để tài khoản cô vào mục ưa thích, ghim tin nhắn của cô lên đầu, đặt chế độ nhận thông báo mới nhất, sợ bỏ qua bất kỳ tin tức nào của cô.

 

Nhưng đáng tiếc là bảy năm qua cô chưa từng nhắn một tin cho.

 

anh. Trước giờ khi nhắn tin cho anh, cô luôn nhắn rất nhiều.

 

Mấy năm trước cô còn thỉnh thoảng đăng bài trên vòng bạn bè, nhưng hai năm nay, cô cũng chẳng còn đăng trên vòng bạn bè nữa.

 

Không có động tĩnh nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK