Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 58

Mộ Vi Lan nghỉ làm sớm, cô lấy số tiền của mình đến cửa hàng cao cấp thuê một chiếc váy dạ hội phiên bản giới hạn của Givenchy.

Cô vốn định mua một chiếc váy để tô điểm bề ngoài, nhưng nghĩ đến việc lát nữa có thể cô sẽ làm loạn trong hôn lễ của Thẩm Uyển Yêu, không chừng Thẩm Uyển Yêu tức giận sẽ hất rượu vang lên người cô nên cô không dám mua nữa. Nghĩ đi nghĩ lại, cô thuê một bộ là lợi nhất.

Khi đến cửa khách sạn Hilton, Mộ Vi Lan nhìn thấy màn hình trước cửa lối vào khách sáo chạy những dòng chúc phúc.

“Chúc mừng hôn lễ của ông Giản Triết và cô Thẩm Uyển Yêu! Sớm sinh quý tử! Hạnh phúc đến già!”

Hạnh phúc đến già?

Mộ Vi Lan nhếch môi cười, tối nay cô làm loạn, không chừng Giản Triết và Thẩm Uyển Yêu sẽ không thể kết hôn được nữa, chứ đừng nói là hạnh phúc đến già!

Cô bước trên đôi giày cao gót, kẹp tấm thiệp mời đi vào trong hội trường của buổi hôn lễ.

Có rất nhiều khách bên trong, đa số đều là những gương mặt quen thuộc của giới thượng lưu. Có thể thấy rằng lần này Thẩm Thu và Thẩm Yêu đã đầu tư một số tiền lớn.

Đây không chỉ đơn giản là một hôn lễ, mà còn là hoạt động thương mại.

Sau khi Mộ Vi Lan bước vào, cô giơ tay nhìn đồng hồ, đã sáu giờ rồi, khách cũng đã đến gần hết, còn hơn mười phút nữa là hôn lễ sẽ bắt đầu.

Cô nhìn thấy bạn học của cô ở trên bục sân khấu, phía dưới cũng có mười mấy người cùng lớp. Nhưng mà tối nay, cô sẽ biểu diễn vở kịch trước hàng trăm người, nói cô không căng thẳng là giả, nhưng mà thù này, tối nay cô nhất định phải trả!

“Các vị khách thân mến, xin mời mọi người mau ngồi vào chỗ của mình, bởi vì hôn lễ của chúng tôi sắp bắt đầu. Cô dâu chú rể của chúng tôi cũng sắp có mặt trên sân khấu!”

Hầu hết các vị khách dưới sân khấu đều ngồi theo danh sách. Mặc dù Mộ Vi Lan là người nhà của Thẩm Uyển Yêu nhưng lại bị xếp ngồi bàn ngoài cùng, nhưng điều đó cũng không ngăn cản được cô lên sân khấu.

Trên sân khấu, Giản Triết nắm tay Thẩm Uyển Yêu, trai tài gái sắc, khiến cho người khác ngưỡng mộ.

Thẩm Uyển Yêu nhìn xuống Mộ Vi Lan với nụ cười khiêu khích và ngạo mạn.

Mộ Vi Lan không quan tâm đến điều đó, cô nâng cốc lên từ từ uống nước trái cây, rồi lại liếc nhìn đồng hồ, còn năm phút nữa sẽ bắt đầu.

Đúng sáu giờ mười tám phút, hôn lễ bắt đầu!

Khi người dẫn chương trình chương trình cầm micro phát biểu và đọc lời tuyên thề, trên màn hình lớn phát những bức ảnh cưới ngọt ngào của Giản Triết và Thẩm Uyển Yêu, Mộ Vi Lan đứng dậy, cô vượt qua đám đông và nhanh chóng bước lên sân khấu!

Người dẫn chương trình đang cười hớn hở, Mộ Vi Lan bất ngờ cướp lấy micro từ trong tay của người dẫn chương trình.

Thẩm Uyển Yêu kinh ngạc: “Mộ Vi Lan! Cô lên sân khấu làm cái gì!”

Mộ Vi Lan cầm micro, cô bình tĩnh thử âm lượng mic, sau đó sắc mặt cô đột nhiên thay đổi và khóc lóc nói: “Em gái, em và A Triết kết hôn, chị thực sự rất vui!”

Thẩm Uyển Yêu cau mày, cô ta kéo Mộ Vi Lan và cố gắng đẩy cô xuống sân khấu, khuôn mặt cô ta cứng đờ và nghiến răng nói: “Chị gái, lời chúc phúc của chị, em đã cảm nhận được rồi. Bây giờ hôn lễ vẫn chưa cử hành xong, chị xuống trước, lát nữa em sẽ uống với chị!”

Mộ Vi Lan ngồi trên sân khấu, cô cố tình lau nước mắt: “Chị biết em và A Triết bây giờ rất hạnh phúc, nhưng em ơi, tại sao em không nói chị biết sớm rằng em cũng thích A Triết, chị chắc chắn sẽ nhường A Triết cho em. Mặc dù chúng ta không cùng cha cũng không cùng mẹ, nhưng chị coi em như em gái ruột của mình vậy. Tại sao em có thể giấu chị, lén lút ở bên cạnh A Triết chứ?”

Sắc mặt của Giản Triết đen như gan lợn, còn sắc mặt của Thẩm Uyển Yêu thì tái nhợt ngay lập tức.

Mọi người ở dưới sân khấu bắt đầu bàn luận và chỉ trỏ.

Thấy tình hình không ổn, Thẩm Thu nói: “Bảo vệ! Mau đưa người phụ nữ điên rồ này ra bên ngoài cho tôi!”

Mấy nhân viên bảo vệ lên sân khấu để đuổi Mộ Vi Lan đi. Mộ Vi Lan cúi đầu, lập tức dùng ngón tay dính ớt của mình từ trước chạm vào mắt, những giọt nước mắt cay xè tuôn trào ra.

“Dì Thẩm, mặc dù tôi không phải là con gái ruột của dì, nhưng ít nhất cũng được tính là con của dì chứ! Nhà họ Mộ chúng tôi vừa phá sản, dì lập tức đuổi tôi ra khỏi nhà, tôi có oán trách dì không? Nhưng mà hôm nay, dì không thể đuổi tôi ra ngoài!”

Sắc mặt của Thẩm Thu vô cùng khó coi, bà ta ghé sát vào tai Mộ Vi Lan và nói: “Mộ Vi Lan! Hôm nay là hôn lễ của Uyển Yêu và A Triết! Cô tốt nhất là nên biết điều!”

Mộ Vi Lan nở một nụ cười ranh mãnh mà chỉ có Thẩm Thu mới có thể nhìn thấy, cô nói rất nhỏ đủ để hai người nghe thấy: “Thẩm Thu, những chuyện độc ác mà mẹ con bà đã làm, hôm nay tôi sẽ trả lại cho các người! Nhưng mà, đây mới chỉ là khởi đầu mà thôi!”

Nói xong, Mộ Vi Lan cầm micro lên và khóc lớn: “Uyển Yêu! Chị đã mang thai con của A Triết rồi! Khi hai người ở bên cạnh nhau, liệu có nghĩ đến đứa bé trong bụng chị không?”

Thẩm Uyển Yêu sững sờ, ánh mắt hoảng loạn: “Mộ Vi Lan! Chị đừng nói xẵng nói bậy ở đây! Trong bụng chị làm sao có thể có con của A Triết được chứ?!”

Mộ Vi Lan tiếp tục giả vờ yếu đuối, cô lau nước mắt và nói: “Tối qua A Triết còn đến tìm chị, anh ấy nói xin lỗi chị. Lúc đó anh ấy phản bội chị ở bên cạnh em chỉ là nhất thời hồ đồ, anh ấy chợt nhận ra người anh ấy yêu thực sự là ai rồi. Uyển Yêu, chị cầu xin em, hãy trả lại A Triết cho chị có được không? Chị và đứa bé trong bụng chị đều rất cần anh ấy…”

Dưới sân khấu, các vị khách còn hùa theo.

nói: “Trả chú rể cho cô ấy! Trả cho cô ấy!”

Mộ Vi Lan cúi mặt xuống và nhếch môi cười, khi cô ngẩng đầu lên cô lại ra vẻ của một người phụ nữ khổ sở, sắc mặt Giản Triết tối sầm lại, nhất thời không biết phải làm sao.

Thẩm Uyển Yêu trừng mắt nhìn Giản Triết: “Giản Triết! Tối qua anh thực sự đi tìm chị ta?”

Chẳng trách mà tối qua anh ta trở về với thương tích đầy người, hỏi anh ta đi đâu, anh ta đều ấp a ấp úng!

“Uyển Yêu, em nghe anh giải thích! Anh không có gì với cô ta! Trong bụng cô ta không thể nào có con của anh!”

Mộ Vi Lan khóc một cách yếu ớt: “A Triết!

Em biết anh vì địa vị sẽ không cần em đâu. Em biết bây giờ em rất thảm hại, không xứng với anh. Nhưng mà đứa bé trong bụng em vô tội, anh không thể không nhận nó…”

Thẩm Uyển Yêu tức giận giơ chân lên đá vào bụng Mộ Vĩ Lan, Mộ Vi Lan bị đá ngã sang một bên, cô siết chặt tay, cắn răng chịu đựng và tiếp tục tỏ ra yếu đuối, cô hét lên: “A-! Đau quát A Triết! Anh mau tới cứu đứa bé trong bụng em! Uyển Yêu muốn đạp chết con của eml Em đau quái”

Thẩm Uyển Yêu kinh ngạc, toàn thân cô ta run lên vì tức giận, cô ta không kiềm chế được muốn tiếp tục đá Mộ Vị Lan nhưng bị Giản Triết ngăn lại: “Uyển Yêu, em bình tĩnh lại! Mộ Vi Lan chính là muốn để em đá cô ta! Bao.

nhiêu người dưới sân khấu đều đang xem trò cười của chúng ta đấy!”

Thẩm Uyển Yêu nghiến răng và nói: “Mộ Vi Lan! Một ngày nào đó tôi sẽ tính sổ với cô về chuyện này!”

lỗn loạn, mẹ con Thẩm Thu và Giản Triết nhanh chóng rời khỏi hôn lễ. Mộ Vi Lan nhếch môi cười, cô đưa tay lau nước mắt trên mặt. Khi cô đứng dậy, một bàn tay lớn chìa ra trước mặt cô.

Cô sững sờ, ngẩng đầu lên nhìn, là một người đàn ông có dung mạo tuấn tú.

Người đàn ông mỉm cười nham hiểm, nửa đùa nửa thật đánh giá cô: “Diễn xuất khá tốt, nhưng mà hơi quá.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK