Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 828:

 

Ông K đi theo Hàn Chiến nhiều năm nhưng chưa bao giờ thấy Hàn Chiến dịu dàng như vậy, nhẹ nhàng đến mức như sắp hóa thành nước.

 

Hàn Chiến đưa tay ra ôm nhẹ lấy vòng eo nuột nà của cô gái, giơ tay lên tra chìa vào ổ khóa, một tiếng cạch, ổ khóa còng tay Nguyệt Như Ca được mở ra, cô mất đi sức chống đỡ mà trực tiếp gục xuống trong vòng tay anh.

 

Hàn Chiến ôm cô dậy, đau quá, mất hết sức lực ngã vào cánh tay anh, thần kinh căng thẳng suốt hai ngày đêm, một khi giãn ra thì lại như bị đứt dây, giờ phút này, được nằm trong vòng tay ấm áp và an toàn, cô không còn chút phòng bị nào nữa.

 

Nhìn người phụ nữ nhuốm đầy máu trong lòng mình, khuôn mặt nhỏ bé tái nhợt yếu ớt xoa xoa ngực anh, thì thào gần như không phát ra tiếng: “Anh Hàn, tôi đau quá”

 

“Tôi biết”

 

Những người đã làm tổn thương cô. Từng người, anh sẽ không buông tha cho bất cứ ai và sẽ trả lại cho họ những tổn thương mà cô phải chịu gấp hàng nghìn lần. Thật ra đây không phải lúc đau nhất, những vết thương này đã có trên người cô từ lâu rồi, kết thành vảy máu, cứ đông lại dần. Trong hốc mắt khô khốc của Nguyệt Như Ca dường như có dòng nước ấm áp chảy ra.

 

Cô không muốn khóc, nhắm mắt lại, cố thu mình vào vòng tay Hàn Chiến, nhỏ giọng nói: “Anh Hàn, em bưồn ngủ, tôi muốn đi ngủ.”

 

“Em ngủ đi”

 

Hàn Chiến ôm cô gái trong lòng sải bước ra khỏi ngục tối.

 

Quay lại Biệt thự Ngự Lâm.

 

Bác sĩ đều đã được sắp xếp từ trước.

 

Các bác sĩ đều thành viên của Tổ chức Ám, không phải bác sĩ của các bệnh viện bình thường.

 

Nguyệt Như Ca đã ngất xỉu, hai nữ bác sĩ tiến vào phòng ngủ giúp cô lau sạch vết máu và vết thương trên cơ thể, thay một bộ đồ ngủ mềm mại và sạch sẽ.

 

Sau đó, các bác sĩ khác mới tiến vào bắt đầu bào chế thuốc, bôi thuốc chống viêm và truyền dịch dinh dưỡng cho Nguyệt Như Ca.

 

Sau khi tất cả được xử lý xong xuôi thì đã là chuyện của hai tiếng sau.

 

Sau khi Thần Cửu, trưởng nhóm bác sĩ đi ra khỏi phòng ngủ thì thấy Hàn Chiến đang đứng ở hành lang tầng hai hút thuốc.

 

Nhìn thấy Thần Cửu đi ra, Hàn Chiến dập tắt tàn thuốc, nghiêm mặt nhìn về phía phòng ngủ hỏi: “Cô ấy thế nào rồi?”

 

Thần Cửu nói thật: “Tuy rằng nhìn như bị thương nặng, nhưng dù sao đi chăng nữa cũng chỉ là vết thương ngoài da. Lúc này không nên chạm nước, miễn không bị nhiễm trùng thì sẽ không có vấn đề gì nhiều. Chỉ là…”

 

“Đây là cái gì?”

 

Thần Cửu nhớ lại vết bỏng do khối sắt nung ở dưới xương quai xanh của Nguyệt Như Ca, hơi cau mày nói: “Chỉ là bên phía ngực trái của cô ấy bị sắt nung làm bỏng, phần da chỗ đó đã bị hoại tử rồi, nếu không muốn để lại sẹo chỉ còn cách chờ vết thương khỏi rồi áp dụng các phương pháp trị liệu khác thôi.”

 

“Sắt nung sao?” Sát khí trong mắt hàn Chiến nổi lên. Bọn chúng làm dám dùng sắt nung để tra tấn cô, lúc đó Hàn Chiến chỉ biết răng cô bị đánh bằng roi khắp người đều là vết thương, bởi vì khắp người cô đều loang lổ vết máu nên anh ta không chú ý đến dấu vết của sắt nung trên ngực cô.

 

Thần Cửu mím môi nói: “Lần này bên phía dinh tổng thống thật sự quá đáng rồi, tôi có nghe ngóng về hầm giam của Dung Bái, nhưng không ngờ rằng Dung Bái lại cho phép thuộc hạ dùng cách ác độc như: vậy để tra tấn một cô gái. Nhưng mà Thủ lĩnh, cô gái này cũng thật cứng đầu, với loại khổ hình như thế này nếu đổi lại là tôi không sớm thì muộn cũng sẽ khai ra thôi.”

 

Đợi đến khi người trong đội chữa trị rời đi, dì Hà đi lên lầu nói: “Anh Hàn, canh táo đỏ hạt sen đã hầm xong rồi, bây giờ có cần đem lên cho cô Nhuyễn Nhuyễn ăn không ạ?”

 

Hàn Chiến đang đứng trước cửa, con ngươi sâu thẳm nhìn lướt qua người phụ nữ vẫn còn đang ngủ ở trên giường, thấp giọng phân phó: “Để cho cô ấy ngủ thêm lát nữa đã”

 

“Vâng, anh Hàn.” Dì Hà đi xuống lầu. Ánh mắt của Hàn Chiến vẫn luôn nhìn vào cô gái đang ngủ mê mệt ở trên giường, hỏi ông K: “Đã xử lí xong hai tên gác ngục chưa?”

 

“Đã ném vào Ám thất rồi, tôi sẽ không để bọn chúng chết dễ dàng vậy đâu, tôi sẽ để cho bọn chúng sống lâu một chút”

 

Sắc mặt Hàn Chiến không một chút gợn sóng, thản nhiên “Ừ” một tiếng, hỏi: “Đi hỏi xem kẻ nào là người đã dùng hình với Nhuyễn Nhuyễn”“

 

“Vâng, tôi lập tức cho người đi thẩm vấn hai tên canh ngục kia”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK