Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 650:

 

Hàn Chiến căn dặn người trở về Trung Quốc lấy thuốc Bách Linh trong đêm, sáng sớm hôm sau Hàn Chiến tự mình đưa thuốc Bách Linh đến bệnh viện.

 

Sáng sớm Nguyệt Như Ca còn chưa tỉnh ngủ thì đã nhận được điện thoại của Giang Thanh Việt.

 

Nguyệt Như Ca ấn nhận điện thoại của Giang Thanh Việt cũng không suy nghĩ nhiều, cô ta chỉ có chút ngoài ý muốn tại sao Hàn Chiến dễ dàng đưa thuốc Bách Linh cho Giang Thanh Việt như vậy.

 

Nguyệt Như Ca vừa đến bệnh viện thì đã phát hiện Giang Thanh Việt như đang chờ cô ta.

 

“Lục Hỉ Bảo uống thuốc rồi à?Thuốc Bách Linh có tác dụng với Lục Hỉ Bảo không?”

 

Giang Thanh Việt nhìn qua Nguyệt Như Ca nói: “Như Ca, tôi có chuyện muốn nói với cô.”

 

“Chuyện gì? Nó còn quan trọng hơn cứu Lục Hỉ Bảo sao?”

 

“Từ giờ trở đi cô bị xoá tên khỏi tổ chức Minh rồi, từ nay về sau cô không còn là lính đánh thuê của tổ chức Minh nữa. Cô cũng không còn là một sát thủ, cô đã khôi phục sự tự do của mình”

 

Nguyệt Như Ca chớp chớp mắt sửng sốt cả buổi, buồn cười nhìn Giang Thanh Việt: “Anh đang nói đùa sao? Giang Thanh Việt, trò đùa này không buồn cười chút nào.”

 

“Tôi không đùa với cô, đối với một cô gái mà nói thì cả đời làm sát thủ không có kết quả tốt, mặc kệ cô có đồng ý hay không nhưng quyết định của tôi cũng sẽ không thay đổi”

 

Giang Thanh Việt nói xong những lời này thì quay người trực tiếp vào phòng bệnh.

 

Nguyệt Như Ca vừa muốn vào theo lại bị Hàn Chiến đi tới nắm lấy cổ tay.

 

Nguyệt Như Ca nhìn anh ta chằm chằm: “Anh kéo tôi làm gì? Hàn Chiến, anh buông tay cho tôi!”

 

“Giang Thanh Việt đã bán cô cho tôi!”

 

“Anh nói gì?”

 

Môi mỏng của Hàn Chiến nở một nụ cười yếu ớt: “Người đàn ông mà cô luôn trung thành lại vì cứu người trong lòng của anh ta mà đã dùng cô để đổi một viên thuốc Bách Linh. Ở trong lòng Sói Trắng thì cô cũng chỉ trị giá bằng một viên thuốc Bách Linh thôi.”

 

Khóe miệng Nguyệt Như Ca giật giật, không đến mấy giây sau cô ta rống lớn một câu vào phòng bệnh: “Giang Thanh Việt, mụ nội anh!”

 

Nói xong thì Nguyệt Như Ca muốn xông vào phòng bệnh lại bị Hàn Chiến dùng một tay khiêng lên đầu vai.

 

Nguyệt Như Ca lập tức mất thăng bằng, khuôn mặt cô ta đỏ lên tay đấm chân đạp Hàn Chiến: “Hàn Chiến, anh thả tôi xuống!”

 

“Chờ đến Trung Quốc thì tôi sẽ buông cô ra”

 

Trung Quốc… Khi nào thì cô ta nói muốn đến Trung Quốc với anh ta chứ?

 

“Anh đang bắt cóc tôi đó!”

 

Hàn Chiến không thèm để ý chút nào: “Vậy cũng là vì cô không thành thật thôi. Nếu như cô thành thật một chút thì tôi sẽ không đến mức dùng cách cưỡng chế”

 

“Hàn Chiến, con mẹ anhl”

 

Môi mỏng của người đàn ông cong lên, nhàn nhạt mở miệng nói: “Tôi không thể phụ lòng của Sói Trắng được.: Nguyệt Như Ca: “..: Chết tiệt, Giang Thanh Việt lại dám bán cô ta!

 

Chờ cô ta quay lại nước Z thì nhất định phải băm Giang Thanh Việt thành tám mảnh! Uổng phí cho cô ta lo lắng chuyện của Lục Hỉ Bảo như vậy, cuối cùng Giang Thanh Việt lại không chút do dự bán đứng cô ta!

 

Càng nghĩ càng cảm thấy khốn nạn!

 

Trong phòng bệnh, sau khi Lục Hỉ Bảo uống thuốc Bách Linh vào thì có dấu hiệu tỉnh lại.

 

Nhưng tác dụng thuốc còn phải cần một khoảng thời gian nữa mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất, lông mi dài của cô gái nằm trên giường bệnh run rẩy, cứ như nằm mơ thấy ác mộng mà hai tay sít sao.

 

nắm chặt lấy mền.

 

“Giang Thanh Việt… đừng..đừng…”

 

Giọng nói của Lục Hỉ Bảo rất suy yếu, Giang Thanh Việt xích lại gần nghe: “Hỉ Bảo, tỉnh lại đi, đừng sợ có anh ở đây”

 

Nửa tiếng qua đi, tác dụng của thuốc gần như đã phát huy mà Lục Hỉ Bảo hôn mê trên giường bệnh cũng dần dần tỉnh lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK