Chương 778:
“Lạc Lạc!”
Kỳ Ngạn Lễ vừa mới đi ra khỏi phòng họp, đã nhìn thấy Kiều Lạc bị người khác đẩy mạnh một cái, liền bước nhanh đến, nhanh tay lẹ mắt mà ôm lấy Kiều Lạc.
May mà anh nhanh chân nhanh tay, Kiều Lạc mới không bị ngã xuống đất.
Kỳ Ngạn Lễ nghĩ lại mà phát sợ, cô mang thai đã sáu tháng rồi, nếu như mà bị ngã thì không chừng đứa bé có thể sẽ xảy ra chuyện.
Khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông ngay lập tức trầm xuống, cả người tỏa ra sự lạnh lẽo, tàn bạo, như có ý muốn giết người.
Kỳ Ngạn Lễ một tay ôm chặt Kiều Lạc, nhìn về phía Lý Đạt, nhíu chặt đôi mày, lạnh giọng hỏi.
“Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy?”
Lý Đạt nói đúng sự thật: “Boss, cô Hạ không bi ở chỗ này làm ầm ï nói nhất định phải gặp được sết Đôi mắt đen của Kỳ Ngạn Lễ hơi nheo lại, ánh mắt u ám, lạnh lẽo rơi vào trên người Hạ Khả Khả.
“Cô Hạ? Cô Hạ nào?”
Hạ Khả Khả ngay lập tức dán đến, nói: “Tổng giám đốc Kỳ, là tôi đây, tôi là Khả Khả. Anh không nhớ ra tôi sao? Buổi tối hôm đó, anh còn nói rằng nốt ruồi nhỏ trên ngực trái của người ta rất gợi cảm, sao mới chỉ trong chớp mắt mà anh đã không nhận ra người ta rồi à? Có phải là bởi vì người phụ nữ này, nên anh mới vội vàng rũ bỏ quan hệ với tôi hay không? Hơn nữa, sau buổi tối hôm đó, tổng giám đốc Kỳ còn cho tôi làm người phát ngôn trên khu vực lớn cho trang sức của Á Hoa nữa đấy, tôi tin tổng giám đốc Kỳ nhất định là vẫn chưa quên tôi đâu đúng không?
Kiều Lạc vừa nghe thấy những lời này thì trong lòng vô cùng tức giận, trực tiếp lôi bàn tay to của Kỳ Ngạn Lễ đang ôm chặt thắt lưng cô ra, trừng mắt nhìn anh với vẻ đầy hung ác, dữ tợn, nói.
“Tổng giám đốc Kỳ phải nói thật rõ ràng, tường tận kỹ càng với người phát ngôn của anh đi!”
Kỳ Ngạn Lễ nghiến răng: “Lạc Lạc, em nghe anh giải thích đã”
Nhưng Kiều Lạc đã đi vào phòng làm việc, cũng không thèm quay đầu lại nhìn anh.
Hạ Khả Khả đắc ý cười trộm, sau đó lập tức kéo lấy cánh tay của Kỳ Ngạn Lễ: “Tổng giám đốc Kỳ, người ta nhớ anh lắm đấy, gần đây anh đều không có đi tìm người tal”
Kỳ Ngạn Lâm chán ghét mà dùng sức hất cánh tay của Hạ Khả Khả ra: “Cút ra xa một chút cho tôi!”
“Tổng giám đốc Kỳ..” Hạ Khả Khả nũng nịu chu đôi môi ra.
Ánh mắt Kỳ Ngạn Lâm lạnh lùng nhìn chắm chằm cô ta: “Từ bây giờ trở đi, cô không còn là người phát ngôn trên khu vực lớn cho trang sức của Á Hoa nữa!”
Hạ Khả Khả: “…”
“Tổng giám đốc Kỳ, tôi đã làm gì sai?”
Kỳ Ngạn Lễ lười phản ứng với người phụ nữ ồn ào này, không kiên nhãn mà cau mày bảo Lý Đạt.
“Đuổi cô ta đi ra ngoài!”
“Tổng giám đốc Kỳ!”
Kỳ Ngạn Lâm đang sắp bước vào phòng làm việc, thì xoay người liếc nhìn cô ta một cái, Hạ Khả Khả còn đang tưởng rằng Kỳ Ngạn Lễ thay đổi ý định, hai mắt tràn đầy mong đợi nhìn anh.
Ai ngờ, một giây sau, lời nói tàn nhãn của Kỳ Ngạn Lễ đã đá cho đối phương rơi xuống hầm ngầm.
“Sau này đừng có xuất hiện trước mặt tôi và vợ tôi thêm một lần nào nữa, nếu không thì không phải chỉ là không được làm người đại diện cho Á Hoa nữa thôi đâu, tôi bảo đảm sẽ khiến cho cô không thể làm đại diện cho bất kỳ một thương hiệu nào nữa hết”
Hạ Khả Khả dù sợ hãi nhưng đầu óc vẫn đang mơ hồ, không hiểu ra sao: “Tổng giám đốc Kỳ, rõ ràng là tối hôm đó anh rất thích tôi mà! Sao bây giờ lại trở mặt rồi!”
“Cô Hạ, tôi nhớ rõ ràng là tôi chưa từng chạm vào cô”
“Nhưng anh đã từng nói nốt ruồi nhỏ trên ngực tôi rất đẹp mà!”
Kỳ Ngạn Lê hơi rũ mắt xuống, hừ lạnh một tiếng, giọng lạnh như băng: “Cho nên tôi chỉ là khen nốt ruồi của cô đẹp mắt, chứ không có liên quan gì với cô cả”