Đợi khi tiễn Vương Bác Thần đi, Tiền Tiền nhìn tay phải của mình, lẩm bẩm nói: “Cũng không có vết chai đâu nhỉ? Phì, mình là người đàng hoàng, sao lại bẩn thỉu vậy chứ! Nhưng lão soái thật sự có tâm tư ở phương diện đó sao? Nhưng thân phận của cậu Vương cũng không cần lừa mình, rất có thể là thật. Dù sao mình chỉ là cảnh vệ của lão soái, có vài chuyện, lão soái chắc chắn ngại nói với mình.”
Nghĩ tới đây, trong lòng Tiền Tiền tràn ngập áy náy, ông ta đi theo lão soái nhiều năm như vậy, vậy mà không biết tâm tư của lão soái, thật sự là đáng chết.
Ở một bên khác, Vương Bác Thần đã liên hệ được với ba người tam thế tổ, Ninh Danh và Cổ Linh Linh.
Vừa gặp mặt thì tam thế tổ suýt nữa bật khóc, một bụng đau khổ.
“Anh Thần, anh phân xử cho tôi, cô gái Cổ Linh Linh đó không phải là người. Cô ta đều đặt phòng tổng thống cho các anh, lại chỉ đặt cho tôi phòng tiêu chuẩn. Phòng tiêu chuẩn là nơi cho người ở sao? Một người có nghèo nữa cũng sẽ ở phòng tiêu chuẩn nhỏ? Tôi đường đường cũng là cậu cả của nhà họ Bao, đường đường là tam thế tổ, vậy mà cho tôi ở phòng tiêu chuẩn.”
Vương Bác Thần vỗ một cái vào gáy của tam thế tổ, nói: “Bây giờ cậu sống ở dưới mái nhà của người khác, lấy đâu ra lắm yêu cầu thế, có chỗ ở là ok rồi. Cậu không nhìn thấy quảng cáo trên điện thoại sao? Con gái của chiến thần cũng ở trong ổ chó, cậu còn muốn như nào?”
Bao Chức ôm gáy mặt mày ai oán
Theo anh ta thấy, như này hoàn toàn không phù hợp với thân phận cậu chủ ăn chơi của anh ta.
“Anh Thần, tôi là cậu chủ ăn chơi, tôi lập chí muốn trở thành người ăn chơi bậc nhất của nước R, chuyện này nếu để người khác biết, tôi đường đường là tam thế tổ của nhà họ Bao lại ở một phòng tiêu chuẩn, vậy cái mác ăn chơi này của tôi chẳng phải sẽ hữu danh vô thực hay sao? Truyền ra ngoài mặt mũi của tôi sẽ mất hết.”
Bao Chức cợt nhả nói: “Anh Thần, hay là anh cho tôi mượn ít tiền? Bây giờ trên người tôi không có đồng nào cả, tài khoản của tôi bị ba đóng băng hết rồi, muốn vay cũng không vay được.”
“Anh Vương, tuyệt đối đừng cho anh ta mượn tiền, anh ta mượn tiền là để bao gái.”
Cổ Linh Linh từ bên trong bước ra, dỡ đài của Bao Chức.
Bao Chức trốn ở đằng sau Vương Bác Thần nói: “Không biết lớn bé, gọi chú, anh Thần và ba cô là anh em nuôi.”
Sắc mặt của Cổ Linh Linh chợt cứng đờ.
Sự vui vẻ của cô ta biến mất.
Không.
Đợi đã.
Bây giờ Vương Bác Thần lớn hơn mình một bậc vai vế, nếu mình xử được anh ta, vậy không phải niềm vui nhân đôi hay sao?
Mình sẽ trở thành vợ của em nuôi của ba mình?
Mình là thím của chính mình.
Thật kích thích.
Đến lúc đó mình gọi ba mình một tiếng anh, ba mình liệu có đánh gãy chân của mình không?
Cổ Linh Linh vừa rơi vào trong thế giới của mình, đứa trẻ này cái gì cũng tốt, chỉ cứ thích tưởng tượng, còn thích tự mình công lược.
Vương Bác Thần thấy vẻ mặt của Cổ Linh Linh càng lúc càng kỳ lạ, kỳ quái hỏi: “Các người có sắp xếp gì?”
Bao Chức vội vàng nói: “Tối nay các cậu chủ ăn chơi của Kim Lăng có một buổi vũ hội, gái ở bên trong chắc chắn xinh đẹp, hơn nữa còn có ngôi sao nhỏ KOL gì đó, chúng ta đi dạo chơi đi.”
Cổ Linh Linh lườm anh ta, bẽn lẽn nói: “Anh Vương, tôi đã đặt hai vé xem phim, chúng ta hay là đi xem? Bây giờ chúng ta là đóng giả người yêu, diễn kịch phải diễn cho trọn vẹn, tai mắt của nhà họ Lâm có rất nhiều, chúng ta không thể lộ sơ hở.”
Bao Chức mặt mày cổ quái.
Đù!
Ả đàn ông này vậy mà muốn hẹn anh Thần?
Cô ta cũng không nhìn xem mình có bản lĩnh gì, cô ta xứng sao?
Không nhìn ra nha, Cổ Linh Linh vậy mà cũng sẽ lấy việc công làm việc riêng, còn nói rất khí khái như vậy.
Vương Bác Thần không khách sáo nói: “Làm chuyện quan trọng trước, tới nhà họ Lâm thoái hôn.”
Cổ Linh Linh rất ngại ngùng, cô ta quên mất chuyện này, chỉ muốn làm sao hẹn được Vương Bác Thần đi xem phim.