Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Không muốn chết thì câm miệng lại cho tôi!”

Tả Sướng nói bằng giọng lạnh lùng không có chút tình cảm nào.

Ánh mắt của ông ta âm trầm, có cảm giác như là ác quỷ từ trong địa ngục đi ra, khiến cho trong lòng những người của thế gia hào tộc cảm thấy lạnh lẽo.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao Tả Sướng lại bắt đầu giúp đỡ Vương Bác Thần?

"Chẳng lẽ Bác Thần sắp thành công?”

Quốc chủ Hàn Đỉnh đang ẩn núp trong đám người, ánh mắt sáng ngời, trong ánh mắt có thêm vài phần hy vọng.

Từ thái độ của Tả Sướng là có thể nhận ra ông ta đang bảo vệ Vương Bác Thần.

Điều này có nghĩa là bọn họ đã nhìn thấy hy vọng luyện chế thuốc thành công ở trên người Vương Bác Thần?

Nếu suy đoán này là đúng, vậy thì …

Bỗng nhiên, Hàn Đỉnh nhìn đại diện của bảy đại thế gia bằng ánh mắt kỳ quái.

E rằng những người này đã tự lấy đá đập vào chân mình.

Xem bọn họ chết như thế nào!

Cũng cảm nhận được sự thay đổi này  còn có cả Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh.

Nhưng điều mà Nguyễn Văn Việt chú ý đến lại khác, bởi vì trong đám người xem náo nhiệt này, ông ta phát hiện có hai người có chút cổ quái.

Một người là một phụ nữ trung niên, nhưng nhìn thế nào cũng có vẻ không được tự nhiên, nhất là nụ cười trên mặt người phụ nữ trung niên kia làm cho ông ta có loại cảm giác chán ghét, giống như mỗi lần nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt lão già Quách Đỉnh kia đều làm cho người ta cảm thấy ghê tởm.

Đồng thời, một người đàn ông trung niên khác tuy rằng nhìn khá bình thường, nhưng trên người lại mang theo một loại khí thế bàng bạc, nhìn thế nào cũng không giống người thường.

Chẳng lẽ hai người này là Quách Đỉnh và quốc chủ?

Trong đầu Nguyễn Văn Việt xuất hiện một ý nghĩ như vậy theo bản năng.

Bởi vì ba người bọn họ đã quá quen thuộc với nhau.

"Không phải chứ? Không thể nào? Hai người bọn họ cũng lén lút tới đây à? Để phòng ngừa vạn nhất, mình vẫn nên âm thầm ghi lại rồi nói sau.”

Vì thế, Nguyễn Văn Việt lặng lẽ cầm điện thoại di động lên, mở video, nhắm vào Hàn Đỉnh và Quách Đỉnh đã hóa trang rồi chụp.

Mặc kệ có phải là vậy hay không, trước tiên cứ ghi lại, đề phòng chuyện bất ngờ.

"Thì ra là như thế, thì ra là như thế.”

Mà lúc này, Khấu Thanh đang vuốt râu, gật đầu liên tục, không ngừng tán thưởng, ánh mắt sáng ngời.

"Cái này, cái này cùng ta khống chế độc khí trong cơ thể ta có kỳ diệu giống nhau! ”

Độc y Hồ Vụ thán phục, dường như nhìn thấy một cách tốt hơn.

Mà lúc này, dược liệu trong vạc thuốc đều đã biến thành dạng sệt, trên trán Vương Bác Thần cũng chảy ra một tầng mồ hôi dày đặc.

Bước hóa dược này đã hoàn thành, kế tiếp chính là ngưng Đan!

Cũng chính là nói, để cho dược liệu dạng sệt bên trong vạc thuốc ngưng tụ thành hình viên đan dược.

Bước này yêu cầu khả năng khống chế lửa rất cao!

Nếu để lửa quá to, bột nhão sẽ bị khô, không cách nào đông lại, nếu để lửa nhỏ lại không đạt được yêu cầu về độ đông đặc.

Cho nên làm thế nào để khống chế lửa là điểm rất quan trọng.

Hiện tại ở trong Liên minh Y học, bởi vì Khống Hỏa Quyết đã thất truyền từ lâu, cho nên luyện chế thuốc đối với bọn họ mà nói là rất khó, mấu chốt chính là không có cách nào khống chế lửa.

Sở dĩ sáu vị thần y đều không tin Vương Bác Thần có thể luyện chế ra một viên đan dược là bởi vì bọn họ hiểu rõ hơn ai hết, càng là đan dược có dược hiệu tốt thì càng cần khống chế lửa chính xác.

Nhưng hiện tại Khống Hỏa Quyết đã thất truyền từ lâu, giống như một ít pháp thuật kỳ diệu thất truyền trong , không ai học được cả. Hiện tại đang lưu truyền đều là những phiên bản bị cắt xén qua các triều đại.

Đây đều là cấm thuật!

Những thứ của lão tổ tông không phải không tồn tại, mà là đã thất truyền.

Hôm nay Vương Bác Thần lại một lần nữa thể hiện ra Khống Hỏa Quyết, làm sao sáu vị thần y có thể không kinh ngạc?

"Sắp thành công rồi sao?”

Bùi Đăng Khoa nuốt một ngụm nước bọt, nhưng Vương Bác Thần còn khẩn trương hơn.

"Phải niêm phong lò, sau khi niêm phong lò, thuần túy là dựa vào khả năng khống chế lửa của thầy thuốc và sự hiểu biết về dược hiệu.”

Lúc Khấu Thanh nói chuyện, hai tay đều run rẩy.

Niêm phong lò!

Đây là một bước cuối cùng trong luyện đan, cũng là một bước quan trọng nhất!

Niêm phong lò, là vì để ngưng tụ toàn bộ dược hiệu vào trong viên đan dược, phòng ngừa dược hiệu mất đi.

Bây giờ khi các thầy thuốc luyện chế thuốc, tuy rằng cũng sẽ niêm phong lò, nhưng về cơ bản đều là nhìn mèo vẽ hổ, đề là làm loạn.

"Niêm phong lò? Thằng nhãi này sẽ không thật sự thành công đấy chứ? Không thể để cho cậu ta thành công! Chỉ cần làm gián đoạn việc niêm phong lò của cậu ta, cậu ta sẽ không có khả năng thành công!”

Ánh mắt của đại diện nhà họ Cổ trở nên ác độc, đứng lên nói: "Không phải là cậu định nhân cơ hội này bỏ đan dược đã cất giấu từ trước vào trong lò đấy chứ? Cậu định làm ảo thuật trước mắt chúng tôi đúng không?”

Ánh mắt của người của thế gia hào tộc lập tức sáng ngời.

Một cái cớ tốt!

"Đúng vậy, chúng ta phải kiểm tra lò thuốc!”

Đại diện nhà hộ Tôn mở miệng nói.

Chỉ cần gián đoán quá trình niêm phong lò, Vương Bác Thần tuyệt đối không có khả năng thành công!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK