Sau một lúc sững sờ, chấn động, các ông lớn có mặt ở đó, đều lần lượt lên tiếng, trực tiếp phán tử hình cho Vương Bác Thần!
“Không thể bỏ qua cho anh ta! Hôm nay nếu như để cho anh ta sống sót rời khỏi đây, đó chính là giẫm đạp lên pháp luật của nước R!”
“Không sai, thần chủ đã hạ lệnh, chiến thần nhất định phải ghi nhớ, không được ra tay với người bình thường, bây giờ đứa con hoang này không chỉ không ghi nhớ, còn giết người, khi quân phạm thượng, cái này còn để thần chủ vào mắt không, không đặt pháp luật của nước R vào mắt!”
“Nước R của chúng ta, không chứa chấp loại côn đồ như thế này!! Cho dù anh ta có thực lực của chiến thần, cũng chỉ có thể làm nguy hại cho xã hội, tuyệt đối không thể để cho anh ta sống sót rời đi!”
Nghe thấy những lời này, Ngô Mai Mai, Bạch Liên Thành và những người có mối quan hệ khá tốt với Trần Tiểu Băng, sắp sợ đến mức đái ra quần rồi!
Vương Bác Thần quá kích động, quá ngạo mạn.
Ngay cả Trần Tiểu Băng cũng sẽ bị liên lụy, mà mấy người bọn họ, rất có khả năng cũng sẽ bị liên lụy đến.
Bạch Liên Thành khổ tâm lắc đầu, nhìn Vương Bác Thần với ánh mắt phức tạp.
Lúc trước, ông ta biết, kiểu người như Vương Bác Thần sớm muộn gì cũng trở thành rồng bay đến chín tầng mây. Hơn nữa, ấn tượng mà Vương Bác Thần để lại cho ông ta lúc trước quá đáng sợ.
Nhưng ông ta không ngờ, Vương Bác Thần lại dám làm như vậy, đến khiêu chiến quyền uy của nhà họ Vương, ra tay với hai nhân vật lớn là phó thủ tướng Bắc và tướng quân Trình!
Bây giờ, không ai có thể bảo vệ được Vương Bác Thần.
Vương Bác Thần muốn sống, chỉ còn có một khả năng, Vương Bác Thần chính là thần chủ!
Nếu không, Vương Bác Thần không thể sống được.
Mà lúc này, Trần Anh Minh đứng từ xa, nhìn biểu cảm của những người này, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Lẩm bẩm nói: “Những người này, vì nịnh bợ nhà họ Vương mà ngay cả mạng sống cũng không cần nữa. Sức mạnh của nhà họ Vương, nằm ở ân trạch mà Vương lão chiến thần để lại, nếu như nhà họ Vương lợi dụng điểm này, vậy thì cho dù là Vương thần chủ, cũng không làm gì được nhà họ Vương. Nhưng bây giờ, nhà họ Vương lại kết bè kết cánh, ngay cả những người có cấp bậc như phó thủ tướng Bắc và tướng quân Trình cũng đến nịnh bợ nhà họ Vương, vậy đặt quốc chủ Hàn Đỉnh ở đâu? Bảo quốc chủ nước R phải suy nghĩ như thế nào?”
Vốn dĩ, Trần Anh Minh còn lo lắng, Vương Bác Thần sẽ ra tay với nhà họ Vương, như vậy sẽ có phiền phức rất lớn.
Nhưng bây giờ, anh ta hoàn toàn không cần lo lắng, bởi vì nhà họ Vương, đã bành chướng đến mức quên đi thân phận của mình.
Mấy người Trình Lâm và phó thủ tướng Bắc, nâng nhà họ Vương quá cao, chỉ sợ cách cái chết càng gần.
“Những kẻ ngốc này, dùng mệnh lệnh của thần chủ để uy hiếp cậu Vương, nếu như bọn họ biết được cậu Vương chính là thần chủ, sẽ có biểu cảm như thế nào?”