Hội nghị giao lưu y dược Ma Đô là một trong những hội nghi giao lưu nổi tiếng nhất trong giới y dược.
Ngoài những tên tuổi lớn trong ngành y dược, còn có những gia tộc lớn ở Giang Nam Đạo cũng như một số gia tộc dược phẩm và công ty dược phẩm nổi tiếng ở nước R.
Đây không chỉ là một buổi gặp gỡ giao lưu học thuật mà còn là một buổi giao lưu kinh doanh dược phẩm, có sức ảnh hưởng vô cùng rộng rãi trên toàn nước R.
Ngay cả các bác sĩ nổi tiếng từ Đông Nam Á, nước J và các quốc gia khác trên thế giới cũng đều đến tham gia, chỉ cần là người có liên quan đến đông y, cơn bản đều sẽ đến.
Trên xe, Quản gia Chung cẩn thận giới thiệu về tình hình hội nghị giao lưu y dược cho hai người Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà, đồng thời cũng giới thiệu một số gia tộc khá quan trọng.
"Hiện tại ở Ma Đô, nhà họ Bạch, nhà họ Tống và nhà chúng ta đã hình thành nên thế chân vạc ba bên vững chắc, trước đây, khi nhà họ Chu còn chưa xảy ra chuyện, họ đã áp đảo ba nhà, hiện tại nhà họ Chu không còn nữa, ba nhà đều muốn có được vị trí đó nên cạnh tranh nhau rất ác liệt. Đợi lát nữa chúng ta gặp phải người của hai nhà còn lại, nếu bọn họ cố tình gây chuyện, cũng không cần phải nhẫn nhịn.”
Quản gia Chung dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Phía bên Đông Nam Á, công ty dược phẩm lớn nhất là Tập đoàn Dược phẩm Thụy Lệ Lan của Thái Lan, nhà họ Trần cũng có cổ phần trong đó.”
Trong lúc nói, Quản gia Chung còn liếc nhìn Triệu Thanh Hà.
Hiện tại ông ta thực sự có chút khâm phục vị tiểu thư này, vậy mà lại trở thành người đại diện của nhà họ Trần ở châu Á, còn sở hữu 20% cổ phần của tập đoàn Trần Thị Tinh Châu.
Dựa vào tầng quan hệ này, nhà họ Trần muốn đánh bại hai nhà kia quả thực dễ như trở bàn tay.
Đây chắc hẳn cũng là lý do tại sao lão gia lại coi trọng cô như vậy.
Triệu Thanh Hà đương nhiên biết Quản gia Chung có ý gì, nhưng cũng không đáp lại trực diện mà nói: "Cứ vào trước đi, ân tình dễ vay khó trả.”
Cô đang suy nghĩ cho chồng mình, dù sao chồng cô cũng chính là người thay thế Thần chủ, ngộ nhỡ bị những người lòng dạ không tốt lợi dụng thì sao?
Hơn nữa, cô đã bị người khác lừa rất nhiều lần như vậy rồi nên trước khi làm chuyện gì cô cũng đều suy nghĩ kỹ càng.
Trong lòng Quản gia Chung thở dài một cái, thầm mắng những người Trần Hương Lan kia quả thực là một lũ lợn ngu ngốc.
Nếu không phải lũ ngốc đó làm loạn, hiện tại nhờ Triệu Thanh Hà kéo nhà họ Trần một tay há chẳng phải chỉ là một câu nói sao?
Nếu không phải lão gia đã đưa ra sự lựa chọn sáng suốt thì nhà họ Trần cứ chờ mà bị trả thù đi.
Nghĩ đến đây, trên trán Quản gia Chung toát ra một lớp mồ hôi lạnh, nghĩ đến những người như Sa Tiệp xuất hiện trong bữa tiệc mừng thọ của lão gia ngày hôm qua, đến hiện tại ông ta vẫn đang cảm thấy như nằm mơ.
Mà khi đám người Vương Bác Thần bước vào, Trần Hương Lan và Mộc Lai đã xuất hiện từ xa.
"Bây giờ bắt đầu động thủ đi, đưa Quản gia Chung đi trước.”
Trần Hương Lan nói với vẻ độc ác.
Mộc Lai cười khinh thường, nói: "Yên tâm đi, những người kia đã đi tìm Trần Yên Nhiên rồi, đợi đến lúc Trần Yên Nhiên bị bắt, Quản gia Chung nhất định sẽ đi cứu người, lúc này chính là cơ hội để chúng ta đối phó với đôi cẩu nam nữ Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà."
Trần Hương Lan cười âm hiểm, nói: “Cũng để cho con tiện nhân Trần Yên Nhiên kia nếm chút khổ cực, cậy vào việc được lão già kia thương yêu mà trước đây rất ít khi để ý sắc mặt của em.”
Mộc Lai cười gian ác, nói: “Yên tâm đi, bên kia đã bắt đầu hành động rồi.”
Lúc này, ba người Vương Bác Thần vừa vào địa điểm hội nghị, đúng lúc này, điện thoại di động của Quản gia Chung vang lên.
"Chú Chung, chú đang ở đâu vậy? Yên Nhiên xảy ra chuyện rồi, chú nhanh đến đi, là ở…”
"Cái gì? Cô Hương Lan, cô đang ở đâu? Tôi sẽ chạy tới ngay bây giờ… Được, được, tôi sẽ qua ngay bây giờ…"
Sau khi cúp điện thoại, Quản gia Chung vội vàng nói: "Cô Hà, cậu Thần, cô Yên Nhiên xảy ra chuyện rồi, bị người khác bắt đi, tôi qua đó trước xem sao.”
Triệu Thanh Hà vội vàng nói: "Vậy thì chú Chung nhanh qua đó đi, có chuyện gì cần thì gọi điện thoại cho tôi và Bác Thần.”
"Được, được, tôi đi trước đây."
Quản gia Chung vội vàng rời đi, mặc dù cô Yên Nhiên đã bị đuổi khỏi gia tộc nhưng dù sao cô ta vẫn là đứa cháu gái được lão gia thương yêu nhất, một khi xảy ra chuyện, hậu quả không dám tưởng tượng.