Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Bác Thần quỳ ở trên đất, gầm lên giống như phát điên, mạch máu ở trong mắt bởi vì phẫn nộ mà nứt ra!

Nước mắt máu chảy thẹo theo gò má!

Số máu vừa bị rút ra, lần nữa truyền vào trong cơ thể của Dao Dao, nhưng tình trạng của Dao Dao không mấy lạc quan.

“Dao Dao, ba cầu xin con đừng chết!!”

“Con là con gái của ba, ba không cho phép con chết!”

“Dao Dao, sống lại đi, con sống lại cho ba!”

“Ba đến rồi, con mở mắt nhìn ba đi!”

“Dao Dao, ba quỳ xuống cầu xin con, con đừng chết, con đừng chết aaaaaaaa!”

Vương Bác Thần lăng lệ gầm lên, máu ở trong túi thuốc bên cạnh cũng được truyền vào lần nữa, nhưng Dao Dao vẫn không khởi sắc, hơi thở càng lúc càng suy yếu.

Cơ thể yếu ớt, không ngừng run rẩy, giống như một chú thỏ trắng nhỏ sắp chết đang co giật.

“Aaaaaaaa…”

Vương Bác Thần khóc, nước mắt máu và nước mũi cùng nhau chảy xuống, anh điên rồi, trực tiếp lấu một đầu của ống truyền dịch đâm vào cánh tay của mình.

Không ngừng dùng nội công, truyền máu của mình vào trong người Dao Dao.

Anh điên rồi!

Anh không cần mạng nữa rồi!

Lần đầu tiên anh nhìn thấy con gái của mình, là bộ dạng đang bị Triệu Hồng ngược đãi dã man!

Mấy tháng nay, Dao Dao không dễ gì mới chấp nhận anh, không dễ gì mới mở miệng gọi anh là ba, không dễ gì trên mặt mới xuất hiện nụ cười lần nữa.

Nhưng, nhưng cô bé bây giờ lại bị người ta hại thành như này!

Máu cả người suýt nữa bị người ta rút hết!

Con gái của anh còn bốn tháng nữa mới được bốn tuổi, nhưng kẻ điên này ngay cả đứa con gái chưa đầy bốn tuổi của anh cũng không tha!

Nhưng bây giờ, Vương Bác Thần căn bản không có tâm tư đi trả thù, anh chỉ muốn liều cái mạng này, cứu sống con gái của mình!

Mà Vương Tường ở một bên, đã bị dọa ngu rồi!

Dọa đơ rồi, sững sờ nhìn Vương Bác Thần!

Vừa rồi, Vương Bác Thần vậy mà một đấm trực tiếp đánh nổ đầu của bác sĩ Tôn!

Bác sĩ Tôn, đó cũng có thực lực cấp bậc võ tôn, nhưng một đấm của Vương Bác Thần cũng không ngăn được!!

Vương Tường bị dọa đái ra quần, anh ta giãy giụa từ trên giường tụt xuống, liều mạng bò về phía cửa!

Mà Vương Bác Thần, căn bản không có thời gian quan tâm anh ta, mọi sự chú ý của anh đều đặt trên người Dao Dao!

Đợi máu truyền vào được rồi, Vương Bác Thần vội vàng lấy ngân châm ra, dùng châm pháp Quỷ Châm ổn định tâm mạch của Dao Dao.

Làm xong tất cả những chuyện này, hô hấp vô cùng suy yếu của Dao Dao mới bắt đầu từ từ khôi phục, sau đó trở nên ổn định, cơ thể cũng không run rẩy và co giật nữa.

Nhưng Vương Bác Thần vẫn không dùng lại, tiếp tục đâm ngân châm.

Nếu Hoa Mạnh Trường ở đây, nhất định sẽ bị thủ pháp dùng châm của Vương Bác Thần dọa chết, tất nhiên sẽ sửng sốt thốt lên — Nghịch Huyết Thứ Huyệt Pháp!

Đây là thủ pháp trong “Thần Châm Kinh” của y tổ nước R – Biển Thước đã thất truyền gần 1000 năm!

Nghe đồn có thể cứu sống người chết!

Mà bây giờ lại được Vương Bác Thần hoàn toàn thi triển ra!

Nghịch Huyết Thứ Huyệt Pháp thi triển, quần áo của Vương Bác Thần đã bị mồ hôi làm ướt, cả người giống như vừa vớt từ trong nước ra.

Sắc mặt rõ ràng rất trắng bệch.

Tóc mai của anh lại có thêm một ít tóc bạc.

Nghịch Huyết Thứ Huyệt Pháp, tiêu hao rất lớn, mà Dao Dao đã vào Quỷ Môn Quan, được Vương Bác Thần kéo lại.

Vì vậy, anh đã bỏ ra 20 năm tuổi thọ!!

Nhưng chỉ cần con gái có thể sống, tất cả đều xứng đáng!

Chỉ cần con gái có thể sống, cho dù dùng mạng đổi mạng, cũng đáng!

Đợi rút hết châm ra, Vương Bác Thần đã mỉm cười.

Bởi vì sắc mặt của Dao Dao đã dần dần tràn đầy huyết sắc, bắt đầu trở nên hồng hào.

Cuối cùng, lông mi dài của Dao Dao rung lên, mắt còn chưa mở, nước mắt như hạt đậu lại rơi xuống.

“Các người đều là người xấu, ba tôi sẽ không tha cho các người…”

Dao Dao đột nhiên mở mắt ra, tràn ngập sự sợ hãi, nhưng vẫn kiên cường nói.

“Dao Dao, ba đến rồi, ba đến rồi.”

Nhìn thấy con gái mở mắt ra, thần kinh căng thẳng của Vương Bác Thần lập tức sụp đổ trong nháy mắt.

Khi nhìn thấy Vương Bác Thần, Dao Dao lập tức nhào vào trong lòng của Vương Bác Thần, ngoạc cái miệng nhỏ ra khóc: “Ba, hu hu hu, đồ xấu xa đánh con, còn rút máu của con, hu hu hu.”

“Ba, con sợ, có rất nhiều kẻ xấu xa.”

Trái tim của Vương Bác Thần tan vỡ, nước mắt rơi đầy mắt rồi nói: “Không sợ, không sợ, ba ở đây, ba ở đây. Ba đánh đồ xấu xa chạy hết rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK