Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 405

Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh lại, hai mắt như hai thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào hai mắt bà cụ Triệu.

Bốn mắt chạm nhau, bà cụ Triệu không khỏi lùi lại phía sau vài bước, trong mắt có cảm giác tê rần.

Hai con mắt đó quá mức ngang tàng, quá mức sắc bén.

Quả thật là khiến người ta kinh hồn bạc vía.

Trái tim bà cụ Triệu đập loạn nhịp, nỗi sợ hãi do Vương Bác Thần mang lại trong thời gian này lại xuất hiện trong lòng bà ta thêm lần nữa.

Bà ta cho rằng có tộc Jonh ở phía sau làm chỗ dựa, mình sẽ không còn phải sợ hãi tên bụi đời Vương Bác Thần này nữa.

Nhưng bà ta chưa bao giờ ngờ rằng vào lúc này, ánh mắt của Vương Bác Thần vẫn khiến cho bà ta cảm thấy kinh hãi.

Bà ta quá tức giận!

Bà chính là người đứng đầu nhà họ Triệu!

Cháu rể của bà chính là thiếu gia của gia tộc William, đại tài phiệt nước ngoài!

Bây giờ một tên ở rể còn dám uy hiếp mình? Dám bảo mình cút ra ngoài?

Điên rồ!

Thật là điên rồ!

Điên hết thuốc chữa!

Bà cụ Triệu tức giận đến mức hàm răng giả run rẩy, hung dữ liếc nhìn Vương Bác Thần một cái, cũng không dám nói thêm gì nữa.

Đôi mắt nghiêm nghị và lạnh lùng của Vương Bác Thần khiến cho bà ta kinh hãi.

Tên bụi đời này sẽ thật sự động thủ mà đánh bà mất thôi.

Tên bụi đời này đối với bà ta một chút tôn trọng cũng không có.

Thằng bụi đời, mày cứ tiếp tục hống hách đi, mày chết cũng không có ai thay mày nhặt xác đâu.

Đắc tội với nhiều người như vậy, tao muốn nhìn xem mày còn có thể điên cuồng ngang ngược được bao lâu.

Bà cụ Triệu nện chiếc gậy đầu rồng xuống đất, tỏ vẻ rất uy nghiêm, lạnh lùng nói: “Vương Bác Thần, chúng ta hãy thử chờ xem, vận may sẽ không thể ở bên cậu mãi mãi. Hơn nữa đối mặt với thực lực chân chính, chút may mắn chó má đó của cậu, một chút tác dụng cũng không có…” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vương Bác Thần lạnh nhạt nhìn bà ta.

Bà cụ Triệu đột nhiên chấn động đến kinh hồn bạt vía, đột nhiên dừng lại, nhất thời im bặt.

Cái nhìn đó khiến cho bà ta rùng mình.

Đùng!

Trần Ngọc thẳng tay đóng cửa lại, hai tay bà cụ Triệu đều run rẩy.

Bị chọc giận rồi.

Vốn dĩ bà ta đang giữ thái độ cao cao tại thượng, muốn xem bộ dạng cả nhà này bị doạ cho sợ hãi, muốn xem bộ dạng bọn họ quỳ trên mặt đất cầu xin bà ta giúp đỡ.

Nhưng không ngờ tới cả nhà này sắp chết mà vẫn cứng miệng, vẫn còn đang gắt gao chống đỡ.

Điều này khiến cho bà ta không thể khoe khoang thành công, trong lòng nghẹn lại một bụng tức giận.

Vốn dĩ là đến đả kích bọn họ, là tới để bố thí cho bọn họ, nhưng bây giờ lại một lần nữa mất mặt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK