Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xử lý xong nghiệt long, Cổ Hách mở tiệc chiêu đãi Vương Bác Thần.

Cổ Hách muốn Ninh Danh ở lại, nhưng bị Ninh Danh từ chối.

"Bao Chức, cậu vừa rồi không ngờ dám mắng tôi, cậu cho tôi là kẻ ngốc sao? Cậu lại dám mắng tôi là chó!"

Trong bữa tiệc, Cổ Linh Linh vốn đang buồn bực ăn cơm, bỗng nhiên dừng lại, kéo áo Bao Chức, ngay sau đó chính là một quyền đấm vào mắt Bao Chức.

Bao Chức bị đánh mắt gấu trúc, kinh ngạc nhìn Cổ Linh Linh, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.

“Hồ đồ!”

Cổ Hách hung hăng trừng mắt nhìn Cổ Linh Linh một cái, bỗng nhiên có loại cảm giác đứa con gái này bị nuôi thành phế rồi.

Chẳng lẽ muốn sinh thêm một đứa con thứ nhị tinh?

Mọi người cũng không biết nói gì.

Không ngờ bây giờ con mới phản ứng lại?

Cung phản xạ của con chỉ đủ hai giờ?

Cổ Linh Linh không cam lòng ở trên con mắt còn lại của Bao Chức lại bồi thêm một quyền, lúc này mới hừ nói: "Ai bảo cậu ta mắng tôi trước? Lại dám nói tôi là chó."

Bao Chức: "Tôi …"

Bỏ đi, không chấp nhặt với ả đàn ông này, chứ không lại bị đánh một trận thì mất hết mặt mũi rồi.

Chờ cơm nước xong, Bao Chức lén lút đi tới bên người Vương Bác Thần, vẻ mặt cầu xin hỏi: "Anh Thần, anh xem tôi có thể tu luyện hay không? Tôi cảm thấy trở thành tu sĩ rất trâu bò."

Nói xong, anh ta còn lặng lẽ nhìn sang bên cạnh, thấy Cổ Linh Linh không chú ý tới bên này, mới thở phào nhẹ nhõm.

Vương Bác Thần bật cười nói: "Cậu xác định không phải là bị vị hôn thê của cậu cùng với Cổ Linh Linh đánh sợ chứ?"

Tam thế tổ chính nghĩa nói: "Làm sao có thể? Anh Thần, anh cũng quá xem thường tôi quá đi? Tôi chính là muốn lập chí trở thành người đàn ông thiên hạ đệ nhất hoàn khố, sao lại để ý hai nữ nhân?"

Nói xong anh ta ngữ khí chân thật đáng tin nói: "Anh Thần anh là bị bề ngoài ôn nhu của tôi lừa, đừng nhìn tôi như vậy, nếu tôi động thủ, hai người phụ nữ kia, không có khả năng là đối thủ của tôi."

Vương Bác Thần cười cười nói: "Công pháp của tôi không thích hợp cậu, sau này tìm được công pháp thích hợp, tôi lại dạy cậu. Tôi dạy cậu một phần công pháp cơ sở trước."

Tam thế tổ hưng phấn nói: "Được rồi, vẫn là anh Thần đối tốt với tôi, anh so với cha tôi còn tốt với tôi hơn, ông già kia đóng băng hết thẻ ngân hàng của tôi, quả thực không phải là người. Chờ tương lai xem tôi có thể nhổ ống dưỡng khí của ông ta hay không."

Chờ yến hội kết thúc, Cổ Hách cùng với Vương Bác Thần thương lượng một ít chi tiết đối phó với sáu đại thế gia còn lại.

Bên phía Quốc chủ, Nguyễn Văn Việt sẽ đích thân đến liên hệ với Cổ Hách.

Cổ Hách không xác định nói: "Bác Thần, nếu cậu muốn biết nhiều hơn về sự tình của cổ tộc ẩn thế, chỉ sợ còn phải đi nhà họ Lâm hoặc nhà họ Tần một chuyến, tôi nghi ngờ hai nhà kia có thể có liên hệ với cổ tộc ẩn thế, nhưng tôi không xác định được.”

"Kỳ thật trong nội bộ bảy đại thế gia, vẫn có một lời đồn đãi, nói là tổ tiên của Nhà họ Tần và Nhà họ Lâm, kỳ thật là tộc nhân bị cổ tộc ẩn thế trục xuất, sau đó mới thành lập nhà họ Tần và hà họ Lâm.

"Còn có một truyền thuyết khác, nhà họ Tần và nhà họ Lâm vốn là cùng một lão tổ tông, về sau mới biến thành nhà họ Tần và nhà họ Lâm hiện tại, mà lão tổ của bọn họ, là một đồng tử của một cổ tộc ẩn thế.”

“Kỳ thật còn có những truyền thuyết loạn thất bát tao khác, những thứ này cũng không xác định thật giả, bất quá có một điểm có thể xác định chính là, hai nhà này cùng cổ tộc ẩn thế tồn tại khả năng liên quan nhau vô cùng lớn.”

Vương Bác Thần nhíu mày nói: "Nếu như là thật, vậy chẳng phải là nói rõ, là cổ tộc ẩn thế lại nhúng tay quyền lực thế tục?"

Cổ Hách cười khổ nói: "Ai không thích quyền lực? Tu luyện khô khan kiên trì được có thể có mấy người? Chân chính một lòng truy cầu hư vô mờ mịt có thể có mấy người? Chỉ sợ những người như thế chỉ chưa đầy một bàn tay. Những người còn lại khổ cực tu luyện như vậy là vì cái gì? Còn không phải là vì chiếm cứ càng nhiều tài nguyên có được càng nhiều quyền lực?"

“Đúng vậy.”

Vương Bác Thần rất đồng ý với lời nói của Cổ Hách, chỉ cần là người thì sẽ có dục vọng, có dục vọng sẽ sinh ra các loại tham lam.

Cái gọi là giang hồ, kỳ thật cũng không có lãng mạn cùng hiệp khí mênh mông cuồn cuộn như trong miêu tả, mà là lục đục với nhau.

Nơi có người thì có giang hồ, mà giang hồ chính là âm mưu quỷ kế cùng lục đục với nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK