Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả các công ty và gia tộc có liên quan đến công ty Hoa Nguyên đều bị điều tra, quy mô rất rộng, chuyện này là chuyện lớn nhất ở Hà Châu từ trước tới nay.

Chỉ dựa vào tín hiệu này, khiến không ít người cảm thấy chắc chắn là phía trên đang muốn ra tay với công ty Hoa Nguyên.

Có lẽ là công ty Hoa Nguyên đã đắc tội với một nhân vật nào đó, nếu không thì sao có thể liên lụy rộng như thế.

“Ba à, nếu không thì chúng ta cắt đứt quan hệ với công ty Hoa Nguyên đi, rõ ràng là công ty Hoa Nguyên đã đắc tội với một nhân vật lớn rồi, nếu không thì sao lại bị chèn ép thành cái dạng này chứ, rõ ràng là bọn họ muốn chơi chết công ty Hoa Nguyên mà.”

Nhà họ Hồ có không ít người lên tiếng thuyết phục muốn để nhà họ Hồ và công ty Hoa Nguyên cắt đứt quan hệ.

Chỉ có như thế này mới có thể bảo vệ cho nhà họ Hồ.

“Câm miệng hết, các người thì biết cái gì.”

Trước đó bởi vì chọc ghẹo Triệu Thanh Hà mà bị Vương Bác Thần đánh cho tàn phế, lúc này Hồ Lãm đang ngồi trên xe lăn gượng đứng dậy, nghiến răng nói: “Các người muốn chết hả, đừng quên trước đó thư kí Tư đã ra mặt giúp đỡ Triệu Thanh Hà.”

Chỉ có hai người biết thân phận thật sự của Vương Bác Thần, là Hồ Kiệt gia chủ nhà họ Hồ và Hồ Lãm, bọn họ cũng không dám nói cho những người khác biết.

Hiện tại Hồ Lãm cảm thấy mình chưa chết đã là mang ơn Vương Bác Thần lắm rồi, lại kêu anh ta đứng bên phe đối lập với Vương Bác Thần, có nói gì cũng không dám.

“Còn có ai muốn nói gì không?”

Hồ Kiệt nhìn lướt qua đám người.

Lại có người khuyên nhủ: “Gia chủ, đúng là quan hệ giữa công ty Hoa Nguyên và thư kí Tư khá tốt, nhưng mà lần này công ty Hoa Nguyên bị chèn ép như thế, thư kí Tư cũng không ra mặt, điều này đã nói rõ ràng thần chủ không hài lòng thấy công ty Hoa Nguyên bành trướng như thế, nếu không thì tại sao thư kí Tư lại không lập tức đứng ra chứ?”

Còn có người nói: “Trước đó công ty Hoa Nguyên đã đắc tội với nhiều người như thế, rõ ràng là lần này người phía trên muốn động vào công ty Hoa Nguyên, cho dù thư kí Tư có muốn ra mặt thì cũng phải nghĩ đến ảnh hưởng mà mình hứng chịu. Nói một câu khó nghe, cho dù công ty Hoa Nguyên có sụp đổ, Triệu Thanh Hà có được sự che chở của thư kí Tư, vậy nhà họ Hồ chúng ta thì sao đây? Chỉ có thể chịu chết thôi.”

Mấy người còn lại cũng đồng loạt biểu thị sự bất mãn, muốn để Hồ Kiệt cắt đứt quan hệ với công ty Hoa Nguyên.

“Nói xong chưa?”

Hồ Kiệt nhìn về phía đám người, thản nhiên nói: “Người đâu, đánh gãy chân những người vừa mới nói rồi đuổi ra khỏi nhà họ Hồ ngay.”

“Cái gì?”

“Gia chủ?”

“Bác cả?”

Ngoại trừ Hồ Lãm, những người còn lại đều hoảng sợ ngơ ngác.

Hồ Kiệt hồ đồ rồi à? Đã đến lúc này rồi mà còn muốn ngồi cùng thuyền với công ty Hoa Nguyên, đâm đầu vào chỗ chết?

Đầu óc bị chập mạch rồi à, ngay cả nói cũng không cho nói?

Nhưng Hồ Kiệt ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn đám người này một cái nào.

Hồ Lãm cười lạnh, tuy nói đây đều là người nhà họ Hồ, nhưng khoảng thời gian này sau khi nhìn thấy anh ta bị tàn phế, bọn họ đã không ít lần châm chọc.

Anh ta thấy có giết đám người có suy nghĩ đối nghịch với Vương Bác Thần thì vẫn còn chưa đủ.

Một đám ngu! Chồng Triệu Thanh Hà người ta chính là thần chủ là một sự tồn tại ngang hàng với người lập quốc, ai có thể động vào Triệu Thanh Hà chứ?

Đúng là não tàn.

Tình huống tương tự như thế cũng xảy ra ở nhà họ Trần.

Nhưng nhà họ Trần dựa vào đường không ngay để lập nghiệp, Trần Vân Long – gia chủ nhà họ Trần chỉ cần nói một câu thì người nhà họ Trần không có ai dám nói thêm gì nữa. Mà bên phía Trần Phong lại trực tiếp dẫn người đến công ty Hoa Nguyên, muốn bảo vệ cho công ty Hoa Nguyên, đương nhiên cũng là vì để nịnh bợ Vương Bác Thần.

Lúc này, Vương Bác Thần gọi điện thoại cho Tư Lam, anh nói: “Vợ tôi bị Trần Diệp ức hiếp, vợ tôi không vui, tôi cũng rất bực mình.”

“Tư Lam hiểu rồi.”

Ở bên kia, Tư Lam liền dẫn người đến cục thương nghiệp.

Ở một bên khác, cháu trai Lưu Tuấn của Lưu Tư Kì vừa mới đến Hà Châu.

“Má nó, Kim Nguyên đúng là một tên phế vật, chỉ là một công ty Hoa Nguyên mà cũng bắt ông đây tự mình đi một chuyến.”

Lưu Tuấn mặc một bộ đồ vest màu hồng, mất kiên nhẫn nhìn đám quan chức run rẩy ngồi bên cạnh mình: “Bước đầu tiên đều đã xử lý tốt rồi đúng không, vậy thì kế tiếp đã đến lúc hành động bước thứ hai. Bắt người nhà của dã chủng lại cho tôi, tối nay, tôi muốn nhìn thấy Triệu Thanh Hà.”

Dừng một chút, anh ta nở một nụ cười gian tà, liếm liếm môi: “Nghe nói Triệu Thanh Hà là tuyệt sắc giai nhân, tối nay tôi muốn nhìn thấy cô ta ở trên giường.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK