Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Á á á á…”

Ngay sau đó, Sài Kiện kêu thét lên giống như giết lợn.

Hai vị võ tôn sững sờ!

Vương Bác Thần vậy mà biến mất ở trước mặt bọn họ!

Sau đó thì nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của chủ tử ở đằng sau!

Cường giả!

Bọn họ bỗng bàng hoàng, cả người đơ cả ra.

Vương Bác Thần này vậy mà ở dưới mí mắt của hai võ tôn như bọn họ, đánh gãy hai chân của chủ nhân nhỏ!

“Đi, chúng ta đi!”

Hai người bọn họ bị dọa vỡ mật, đâu còn dám đi tìm Vương Bác Thần gây phiền phức nữa!

Trong lòng bọn họ cùng lúc vụt qua một ý nghĩ, nhà họ Vương hôm nay sắp xảy ra chuyện lớn rồi!

Buộc phải lập tức mang chủ nhân nhỏ rời đi!

“Giết cậu ta, giết cậu ta cho tôi, chân của tôi, đau chết tôi rồi!”

Sài Kiện nghiến răng rít gào!

Lần thứ hai rồi!

Đây là lần thứ hai rồi!

Lần trước là người đàn ông này và người đeo đao kia, đánh anh ta nửa tháng không xuống được giường.

Lần này là bị người đàn ông này đánh gãy hai chân, mà anh ta còn không biết xảy ra chuyện gì, hai chân của mình đã bị gãy rồi.

“Chủ nhân nhỏ, đi mau! Người này, chúng ta không chọc nổi!”

Hai vị võ tôn không nói rõ, cũng mặc kệ bữa tiệc mừng thọ của ông cụ Vương, vội vàng đỡ Sài Kiện lên, chạy giống như bỏ trốn.

Lúc này.

Trong đại sảnh của nhà họ Vương, tất cả mọi người đều đang hàn huyên với nhau.

“Nhà họ Chu tặng ông cụ Vương một cặp ngọc như ý, một cặp nhân sâm trăm năm, chúc ông cụ Vương phúc như đông hải, thọ tỷ nam sơn.”

“Nhà họ Trang, tăng ông cụ Vương một đôi kỳ lân vàng, một cây tùng trường thọ, chúc ông cụ Vương cơ thể khỏe mạnh, vạn sự như ý.”

“Tướng quân Trình, tặng ông cụ Vương một bức tranh Đường Bá Hổ, chúc ông cụ Vương càng ngày càng trẻ, cơ thể an khang.”

“Bộ trưởng Tiền, tặng ông cụ Vương một đôi Đường Tam Thải…”

“Các lão Chung, tặng ông cụ Vương một thanh cổ kiếm thanh đồng…”

“Phó tướng Bắc…”

Tên của từng ông trùm được đọc ra, mỗi một vị, không phải là có tài sản bạc tỷ thì là có địa vị cao ngất.

Mà những phú hào có khối tài sản nghìn tỷ ngay cả tư cách được xướng tên cũng không có.

Còn chỉ có thể ngồi ở vị trí trong cùng, sững sờ nhìn những người nắm quyền thật sự của nước R!

“Cảm ơn các vị đến chúc thọ ba của tôi, để các vị tốn kém rồi. Nhà họ Vương chúng tôi cũng chuẩn bị cho mỗi một vị ở đây món quà nhỏ, mong mọi người đừng chê.”

Gia chủ của nhà họ Vương – Vương Hạo, mặt mày rạng rỡ đứng ra, tuy lời này nói rất khách sáo, nhưng sự cao ngạo trong mắt lại không hề che đậy.

Đương nhiên, nhà họ Vương bọn họ có tư cách để cao ngạo!

Vương Hạo ông ta là gia chủ hiện nay của nhà họ Vương thì càng có tư cách cao ngạo!

“Lát nữa, ba tôi sẽ đi ra, đích thân cảm ơn các vị. Bây giờ, ba tôi đang ở cùng với mấy người bạn cũ và vài học sinh của ông cố nội của nhà chúng tôi, mong mọi người lượng thứ.”

Lời này nói ra, ai dám có ý kiến?

Dù là những ông trùm thật sự như Phó tướng Bắc, các lão Chung ở đây cũng không có bất kỳ ý kiến gì.

Những học sinh mà ông cố nội dẫn dắt đó, hiện nay tuy đã lui về sau, nhưng bản lĩnh cực lớn, vẫn không phải là người mà những người mới nổi như bọn họ có thể đối kháng.

Nhà họ Vương vinh quang, có thể thấy rõ!

Lúc này, Kim Nguyên dẫn người vội vàng chiêu đãi các vị khách quý, nhưng trong lòng ông ta đột nhiên có chút bực bội.

“Máu của đứa con hoang đó truyền cho Tường chưa?”

Lưu Tư Kỳ gọi Kim Nguyên lại, thấp giọng hỏi.

Kim Nguyên đáp: “Chủ mẫu yên tâm, đã bắt đầu rồi, nhiều nhất hai tháng, bệnh của cậu chủ có thể chữa khỏi. Hai người lão Đường bảo vệ cậu chủ.”

Lưu Tư Kỳ gật đầu, nói: “Chú ý tên Vương Bác Thần kia, nói không chừng nó hôm nay sẽ tới gây sự. Nếu nhà họ Vương hôm nay mất mặt, cái mạng chó của ông cũng đừng giữ nữa.”

Kim Nguyên bị dọa cả người run rẩy, vội nói: “Chủ mẫu yên tâm, tất cả mọi chuyện đều đã sắp xếp xong rồi, chỉ cần Vương Bác Thần dám xuất hiện thì có thể lập tức bắt lại, dùng máu của ba con họ chữa bệnh cho cậu chủ.”

Lưu Tư Kỳ hài lòng gật đầu lần nữa, sau đó lại âm trầm nói: “Người nhà ở Hà Châu của đồ con hoang đó, tôi không muốn nhìn thấy người sống.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK