Mộc Uyển Thanh đang làm gì vậy?
Bỏ đi ngay vào lúc này!
Chuyện quỷ gì thế, sắp thành công đến nơi mà cô lại bỏ đi, khác nào vả một cái vào mặt chúng tôi?
Trong mắt người của thế gia hào tộc tràn ngập oán hận, bây giờ là lúc hai bên thế gia hào tộc cùng tiến cùng lùi, là lúc không chết không thôi, chỉ cần một người bỏ đi thì đồng nghĩa với việc người đó phản bội thế gia hào tộc.
"Chờ trận đấu này kết thúc chúng ta sẽ xử lý nhà họ Mộc! Kẻ phản bội lại thế gia hào tộc chưa từng có được kết cục tốt!"
Bảy người đại diện của gia tốc lớn giận tím mặt, nhưng bây giờ không thể đi quản Mộc Uyển Thanh được, cái quan trọng bây giờ là đi ngăn cản Vương Bác Thần niêm phong lò.
"Được rồi, tuy rằng Mộc Uyển Thanh đã rời đi nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta cả, chúng ta vẫn phải kiểm tra xem có gì mờ ám không!"
Người đại diện nhà họ Cổ cười ha ha nói.
Mặc dù trong lòng hận không thể giết Mộc Uyển Thanh, nhưng mặt ngoài vẫn tỏ vẻ phóng khoáng.
"Không sai, Vương Bác Thần, cậu có dám đồng ý không, chẳng lẽ cậu sợ chúng tôi kiểm tra ra vấn đề à? Nếu cậu không sao thì cậu sợ cái gì?" Người đại diện của nhà họ Lâm nói lời ác ý.
Một gã y sư nói: "Không sai, không có điểm yếu thì sợ gì người khác kiểm tra, Vương Bác Thần che che dấu dấu như vậy, chắc chắn trong đó có vấn đề."
"Không có vấn đề thì để bọn này kiểm tra!"
Chuyện dần bị dẫn dắt đi, người trong thế gia hào tộc cười nhìn Vương Bác Thần.
Giờ phút này, ngay cả Hồ Quốc Trụ cũng nhận ra những người này thuần túy là muốn gây rối, muốn phá hư việc chế thuốc của Vương Bác Thần.
Tuy ông ta không phải y sư nhưng ông ta biết niêm phong lò là một bước cực kỳ quan trọng của việc điều chế thuốc, không thể kéo dài thời gian được.
Một khi kéo dài thì dược hiệu sẽ phát huy, lò thuốc này sẽ bị phá hủy!
Đám y sư hiên ngang lẫm liệt muốn kiểm tra vạc thuốc không phải không biết tầm quan trọng của việc niêm phong lò. Nhưng bọn họ đã trở thành tay sai của đám thế gia hào tộc, đã vứt bỏ hết cả giới hạn!
"Các người muốn tìm chết à? Muốn phá hỏng việc niêm phong lò hay sao?"
Độc y Hồ Vụ nổi giận, nếu lúc trước ông ta còn muốn thắng thì bây giờ đã không còn quan tâm đây có phải trận đấu y thuật nữa hay không mà chỉ thầm mong Vương Bác Thần thể hiện quá trình chế thuốc đầy đủ.
Sáu người bọn họ cũng đã nhìn ra Vương Bác Thần đang dạy bọn họ!
Nếu không thì đã không để cho họ thấy từng bước rõ ràng như vậy!
Bây giờ đã đến thời khắc niêm phong lò quan trọng, thần kinh sáu người họ cũng căng thẳng theo, hy vọng Vương Bác Thần có thể niêm phong lò thành công.
Nhưng đám thế gia hào tộc này lại muốn phá hỏng việc niêm phong lò!!
Điên rồi sao, thế này khác nào không muốn để sáu vị thần y bọn họ học được bước niêm phong lò này!
"Giết!"
Cổ y Triệu Linh phun ra một chữ, ánh mắt trở nên lạnh băng.
Bùi Đăng Khoa cắn răng nói: "Thế gia hào tộc các người xác định muốn ngăn cản niêm phong lò à?"
Khấu Thanh chửi ầm lên: "Điên rồi à, đám chó chết các người thử ngăn cản xem? Sau này ông sẽ cắt đứt mọi quan hệ với đám thế gia hào tộc các người, học trò trên danh nghĩa của ông cũng không hợp tác với thế gia hào tộc, nếu không sẽ đuổi khỏi sư môn!"
Giang Thành vội nói: "Tôi cũng thế!"
Quỷ y Tả Sướng xót xa nói: "Tất cả y sư của Liên minh Y học nghe đây, sau này nếu ai dám lén lút hợp tác với thế gia hào tộc thì chính là phản đồ của Liên minh Y học, ta đuổi người đó khỏi Liên minh Y học!"
Cái gì?
Người của thế gia hào tộc trợn tròn mắt!
Sao lại biến thành như vậy?
Không phải chỉ là luyện đan dược thôi à?
"Sáu vị thần y, các ông có lầm không? Chúng tôi kiểm tra vạc thuốc là vì giữ cho trận đấu y thuật này được công bằng mà."
Đại diện nhà họ Tôn, một trong bảy đại thế gia vội nói, tuy rằng bảy đại thế gia tài giỏi nhưng nếu bị Liên minh Y học ngăn ngoài cửa thì sau này còn phát triển thế nào?
Y sư trên đời đều ra từ Liên minh Y học, sau này bảy đại thế gia bọn họ phải bồi dưỡng con cháu trong tộc thế nào?
Người của bảy đại thế gia ngây ra.
"Muốn kiểm tra vạc thuốc? Được, tôi chiều các người."
Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh tới cực hạn, anh dừng việc niêm phong lò lại, chuyển sang nhìn đám người thế gia hào tộc.