Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến tiền viện, Cổ Hách đã khống chế toàn bộ người của chi thứ hai, sự biến động trong nhà họ Cổ tạm thời vẫn bị đè lại, không truyền ra bên ngoài.

Bao Chức trực tiếp xông lên ôm lấy Vương Bác Thần, trong mắt khó nén lo lắng: “Anh Thần, anh cuối cùng cũng ra rồi, làm em sợ muốn chết. Ông cụ kia có làm khó dễ anh hay không? Em thiếu chút nước muốn xông lên dập đầu với ông ta cứu anh ra.”

Vương Bác Thần không ngờ, tam thế tổ này là thật sự lo lắng cho mình.

Ánh mắt của một người chắc chắn không biết lừa người, tam thế tổ thật sự là xem Vương Bác Thần là đại ca.

Một mặt là vì sùng bái, mặc khác cũng là muốn Vương Bác Thần cứu mạng mình.

“Anh Vương.”

Cổ Linh Linh đã đi đến, rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, mặc dù nội chiến nhà họ Cổ làm cô ta có chút khó có thể chấp nhận, nhưng dù sao ba của cô ta cũng không xung đột với Vương Bác Thần.

Hơn nữa cô ta cũng không quen nhìn dáng vẻ ngang ngược càn rỡ của chi thứ hai, nhà họ Cổ trở nên chướng khí mù mịt như bây giờ, chính là do chi thứ hai gây ra.

Vương Bác Thần trêu chọc nói: “Sau này cô không thể gọi tôi là anh đâu, phải gọi tôi là chú, ông cố của cô bây giờ đã là ông nội của tôi rồi.”

Bao Chức ở bên cạnh vội vàng nói: “Linh Linh, vậy cô phải dập đầu một cái với anh Thần, anh ấy bây giờ là trưởng bối của cô. Thuận tiện cũng dập đầu với tôi một cái, tôi là tiểu đệ của anh Thần, cũng là chú của cô.”

“Hừ!!”

Cổ Linh Linh căm tức hừ một tiếng, quay đầu đi.

Bao Chức bĩu môi nói: “Nhóc con lừa đảo này còn rất thẹn thùng, sớm muộn gì cô cũng phải dập đầu một cái.”

“Ngài Vương, hôm nay thật sự là làm phiền ngài, gia chủ chúng tôi để tôi mời ngài qua đó.”

Quản gia nhà họ Cổ -Tông Hán đi đến, rất cung kính nói.

“Dẫn đường đi.”

Vương Bác Thần biết, Cổ Hách đây là muốn mời anh ra tay, đối phó với nghiệt long kia rồi.

Cổ Chí Tu và Cổ Hàn, cùng lắm cũng chỉ là bị tà khí của nghiệt long ảnh hưởng, mới biến thành dáng vẻ như vậy, nảy sinh những suy nghĩ không nên có.

Chỉ cần một ngày chưa diệt nghiệt long, nhà họ Cổ một ngày chưa yên bình, cho đến khi cửa nát nhà tan.

Long mạch phong thủy, trăm năm thay đổi nhỏ, năm trăm năm thay đổi lớn, một ngàn năm thay đổi khổng lồ.

Nhà họ Cổ chiếm long khí phong thủy ở đây đã có sáu trăm năm, long linh địa mạch này lại bị lão tổ nhà họ Cổ dùng thủ đoạn mạnh mẽ khóa lại ở đây, đã sớm oán khí thành rừng, một khi thoát khỏi cảnh khó, nhất định là muốn tìm nhà họ Cổ báo thù!

“Ngài Vương, cậu đã nhìn ra được phong thủy nhà chúng tôi, không biết có biện pháp phá giải hay không?"

Cổ Hách cũng không quá dám xác định, nhưng có thể liếc qua đã nhìn thấy nguyên nhân cục diện bây giờ của nhà họ Cổ, cũng chỉ có một mình Vương Bác Thần.

Không phải bọn họ không nghĩ cách, mà là tổ huấn nói, chỉ có người tài có thể nhìn thấu cục diện phong thủy này mới có thể phá giải được, cao nhân tìm đến chỉ sẽ biến khéo thành vụng.

Năm đó bọn họ cũng từng thử, nhưng hậu quả chính là gia chủ đương nhiệm đời trước đột tử.

Cho nên nhà họ Cổ không dám làm bừa nữa.

Vương Bác Thần cười vỗ vỗ bả vai Cổ Hách, nói: “Ông Cổ, không cần phải khách sáo như thế, bây giờ chúng ta là người một nhà, hai ta là anh em kết nghĩa, ông nội của ông bây giờ cũng đã là ông nội nuôi của tôi, chút chuyện nhỏ này với tôi mà nói còn không phải dễ như trở bàn tay.

“Đương nhiên, ông nội của chúng ta cũng nói rồi, đối phó với bảy đại thế gia, ông phải dùng toàn lực giúp tôi, nếu không ông ấy sẽ không nhận đứa cháu này, Cũng nói thế hệ trước nhà họ Cổ vì nước vì dân, ném đầu người chảy máu nóng, con cháu nhà họ Cổ không thể có lỗi với quốc gia.”

Cổ Hách một mặt nghi ngờ, không khỏi hoài nghi.

Nhưng Vương Bác Thần là thần chủ nước R, anh lừa mình cũng không có chỗ gì tốt.

Lại nói với thân phận Vương Bác Thần, phải vì lừa gạt mình mà nhận một ông nội nuôi sao?

Cổ Hách gật đầu nói: “Được rồi, nếu như là ông cụ sắp xếp, vậy tôi đương nhiên nghe theo, tôi nhất định sẽ giúp cậu đối phó với các thế gia gia tộc quyền thế, đợi chuyện bên này xong, tôi sẽ liên lạc với quốc chủ bên kia.

Vương Bác Thần hài lòng nói: “Được, vậy chúng ta đi thu thập nghiệt long trước, chúng ta người một nhà, không cần khách khí.”

Trong lòng Vương Bác Thần đắc ý.

Ông già, ông cho rằng làm ông nội nuôi dễ vậy sao?

Không lừa được ông, tôi còn không lừa được cháu ông sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK