Chương 872: Rất nhanh sau đó, Uông Chí Dĩnh đến.
Anh ta và Tiếu Huy Khánh mặt đối mặt nhìn nhau, mặt mũi nhăn hết cả lại.
Lão đại đường phố mới nổi Ngô Kim Hổ là người không dễ chọc vào, có người nói sau lưng anh ta còn có quý nhân, đến cả vua đường phố còn phải kiêng nể anh ta chút ít.
Lão đại đường phố như vậy tìm đến bọn họ, hai người đều loay hoay chẳng biết nên làm thế nào.
“Hay là, đi hỏi ý kiến cậu Hạo Nhiên xem?”
Uông Chí Dĩnh mở lời Sắc mặt Tiếu Huy Khánh tối sầm, anh ta biết thói quen của Bùi Hạo Nhiên, chỉ xem kết quả không hỏi qua tình hình.
Chuyện cỏn con này mà muốn hỏi ý kiến anh ta, đúng là đâm đầu vào chỗ chết.
Hơn nữa, Tiếu Huy Khánh cũng không biết liệu Bùi Hạo Nhiên có trấn áp được Ngô Kim Hổ hay không.
Lúc hai người đang cuống quýt thì Ngô Kim Hổ đến, bên cạnh còn có Bùi Nguyên Minh đi cùng.
Tiếu Huy Khánh để ý trước hết là Bùi Nguyên Minh.
Người đó từ đâu ra vậy?
Mà lại có thể đi trước Ngô Kim Hổ?
Chẳng lẽ là bảo vệ mới của Ngô Kim Hổ?
“Anh Hổ, anh có điều gì sai bảo ạ?”
Giờ đây Tiếu Huy Khánh không dám nhiều lời, chỉ hạ mình mở miệng nói.
Ngô Kim Hổ liếc mắt nhìn Tiếu Huy Khánh, lại nhìn Uông Chí Dĩnh đang co ro trong góc, thản nhiên nói: “Tốt nhất là đến giờ phút này mày vẫn chưa làm gì chị dâu tao, chị dâu tao mà mất cọng tóc nào thì e là mày không xong đâu!”
Chị dâu?
Nghe thấy cách gọi này, ngay lập tức Tiếu Huy Khánh thấy chân mình hình như nhữn ra rồi.
Ngô Kim Hổ gọi là chị dâu, cô gái Trịnh Tuyết Dương này là người phụ nữ của vị quý nhân nào vậy chứ?
‘Vốn dĩ những thứ này đều không liên quan gì đến anh ta, nhưng giờ anh ta đang bắt Trịnh Tuyết Dương. Nếu như Ngô Kim Hổ không gọi điện thì không chừng anh ta đã giở trò rồi.
Nghĩ đến đây sau lưng anh ta liền túa mồ hôi lạnh.
May mà mình chưa làm gì xăng bật, nếu không giờ đã chết chắc rồi.
Anh ta hiểu rất rõ thực lực của Ngô Kim Hổ, nếu như Ngô Kim Hổ muốn thì giết chết anh ta và đám đàn em chỉ là chuyện của nửa phút đồng hồ mà thôi.
“Anh, anh Hổ, chị dâu ở tầng hầm, em chưa làm gì hết”
Lúc này Bùi Hạo Nhiên đã bị anh ta ném đi tận chín tầng mây rồi.
Thời điểm bây giờ chống lưng có chắc đến mấy thì cũng có ý nghĩa gì nữa đâu?
Huống chỉ thân phận của Bùi Hạo Nhiên ở.
Đà Nẵng này đang xuống dốc không phanh, Ngô Kim Hổ chắc gì đã nể mặt anh ta.
Mấu chốt là nếu để lộ kế hoạch của Bùi Hạo Nhiên, Tiếu Huy Khánh tin chắc rằng mình sẽ sống không bằng chết.
Ngô Kim Hổ thở phào một hơi, không có chuyện gì là tốt rồi.
“Trước hết đưa vợ tôi về, không cần phải cho cô ấy biết là tôi đến đây”
Ngô Kim Hổ gật đầu, làm việc được giao.
Những gì diễn ra lúc này quả thực không thích hợp để Trịnh Tuyết Dương biết.
Tiếu Huy Khánh nhìn sự tình trước mắt mà choáng váng ngay tức thời.
Anh ta là người thông minh nên đã hiểu ra rằng thân phận của người này hình như còn cao hơn Ngô Kim Hổ.
Ngô Kim Hổ chính là trợ thủ của anh ta.
*Chuyện này có liên quan đến anh ta không?” Ánh mắt Bùi Nguyên Minh dừng lại trên người Uông Chí Dĩnh.
Thực tế, khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh thì Uông Chí Dĩnh đã bắt đầu sợ hãi.
Nhưng không nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh sẽ chỉ mặt đặt tên anh ta như thế.
“Nói thật, không thì hôm nay tao rạch mồm mày rai” Ngô Kim Hổ lạnh lùng mở miệng.
“Em nói, em nói đây ạ, Uông Chí Dĩnh cũng có phần, cậu ta chính là người ra chủ ý bắt cóc chị dâu”
Tiếu Huy Khánh khai ra Uông Chí Dĩnh ngay lập tức.
Mà khi nhìn thấy cảm xúc trong mắt Bùi Nguyên Minh, Tiếu Huy Khánh chỉ biết cúi đầu mà thôi.