Mục lục
Chàng rể quyền thế – Bùi Nguyên Minh (full) – Truyện tác giả: N-H
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh sẽ tiếp tục coi tôi như một người bạn tốt, phải không?"

Một đám đại thiếu, thiên kim, nghe vậy mỗi một người đều là một vẻ mặt trêu tức nhìn xem Bùi Nguyên Minh.

Liền xem như trong lòng của anh ta có hận, liền xem như tràn ngập bất mãn, một kẻ ăn bám, thì phải làm thế nào đây?

Bùi Nguyên Minh nhìn vẻ mặt đau khổ của Nguyễn Khả Khả, gật đầu với cô.

Bởi vì, đối với Bùi Nguyên Minh mà nói, hoàn toàn không thành vấn đề.

Thấy Bùi Nguyên Minh gật đầu, Nguyễn Khả Khả dường như thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó cô nghiêm túc nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: "Bùi Nguyên Minh, tôi rất vui được biết anh!"

"Anh có thể ở bên cạnh tôi những ngày này, tôi cảm ơn anh rất nhiều."

"Tuy nhiên, tôi vẫn hy vọng có thể trở về với Hạo Nam."

Nói xong, cô ta bước lại chỗ Dương Hạo Nam, cầm lên nhẫn kim cương trứng chim bồ câu rồi cười nói: "Dương Hạo Nam, từ hôm nay trở đi, anh còn dám làm bậy, còn dám phong lưu thành tính, em liền sẽ không bỏ qua anh! "

Nói xong, cô nép vào vòng tay Dương Hạo Nam vẻ mặt hạnh phúc.

"Anh hiểu rồi!"

"Anh nhất định nghe lời công chúa của anh răm rắp!"

Trong lúc nói chuyện, Dương Hạo Nam không để ý tới đau đớn trên mặt, sau đó hướng Nguyễn Khả Khả trực tiếp ôm công chúa nhỏ, còn ra vẻ thị uy hôn lên mặt Nguyễn Khả Khả một cái.

Ngay sau đó, hắn còn đặc biệt nhìn Bùi Nguyên Minh một chút, một vẻ người thắng cuộc.

Một kẻ tiểu bạch kiểm, ăn cơm mềm, lại dám cướp phụ nữ với hắn Dương gia đại thiếu, Dương Hạo Nam sao?

Nói đùa cái gì!

Đây quả thực là không biết tự lượng sức mình!

Dương Hạo Nam cũng sẵn sàng đợi đến khi đưa tiễn Nguyễn Khả Khả, sẽ thưởng cho Bùi Nguyên Minh vài cái tát, thật tốt ra một hơi khí tức, tiễn một mối thù.

Nguyễn Khả Khả nhìn Bùi Nguyên Minh vẻ mặt áy náy xin lỗi.

Cô quyết định tha thứ cho Dương Hạo Nam, vì thực sự, trong lòng cô vẫn còn yêu đối phương.

Tiếp theo là Nguyễn Thiên Mạch, mấy ngày nay tụng kinh liên tục.

Thứ ba là Bùi Nguyên Minh, thật sự không thể so với Dương Hạo Nam.

Năng lượng của tam đại gia tộc Nam Dương, thân phận người thừa kế Dương gia, những thứ này Bùi Nguyên Minh đều không thể so sánh được.

Bởi vì cô ấy cũng tin rằng, có những thứ, sinh ra đã có sẵn.

Sinh ra không có, nghĩa là không bao giờ có.

Trong mắt Nguyễn Khả Khả, những gì Dương Hạo Nam có, cả đời này Bùi Nguyên Minh sẽ không bao giờ có được.

"Tuyệt quá, cuối cùng những người yêu nhau cũng đến được bên nhau!"

"Mọi người vỗ tay, vỗ tay!"

Nhìn thấy hai người ôm hôn tình cảm, Dương Tân Di bắt đầu vỗ tay tán thưởng cùng một đám đại thiếu thiên kim.

Có người còn ra hiệu, hiện trường có bóng bay và hoa cùng nhau bay đầy trời, đẹp đẽ làm sao, lãng mạn làm sao.

Nguyễn Khả Khả trong lòng tràn ngập hạnh phúc, nhưng nàng vẫn vô thức liếc nhìn Bùi Nguyên Minh một chút.

Trong tiềm thức của nàng, Bùi Nguyên Minh giờ phút này hẳn là sẽ thương tâm, khổ sở.

Nguyễn Khả Khả vẫn đang suy nghĩ xem nên đền bù như thế nào cho Bùi Nguyên Minh.

Nhưng là nghĩ không ra, Bùi Nguyên Minh lại một mặt lạnh nhạt đứng chắp tay sau lưng, coi tất cả những chuyện này trước mắt, không liên quan gì đến mình.

Sự thờ ơ của Bùi Nguyên Minh, khiến Nguyễn Khả Khả có mấy phần khó chịu và kỳ quái.

Bình thường mà nói, một cô bạn gái Bạch Nữ Lang xinh đẹp và giàu có từ bên cạnh mình chạy đi.

Bùi Nguyên Minh không đau khổ sao?

Không nên không cam lòng sao?

Không nên hối tiếc sao?

Anh ấy bình tĩnh như vậy, chẳng phải là ra vẻ mình không đáng tiền sao?

Chẳng lẽ là Bùi Nguyên Minh tên này, muốn làm lấy lui làm tiến?

Những nữ tử xinh đẹp kia thì khinh thường nhìn Bùi Nguyên Minh.

Mọi người đều cho rằng, anh chàng này đang ra vẻ trấn định, giả vờ giả vịt.

Chỉ sợ một hồi lúc không còn người, anh ta liền sẽ ôm đầu khóc rống, đúng không?

Một kẻ nhà quê, làm sao cùng một đại thiếu chân chính tranh đoạt nữ nhân?

Hiện tại thất bại, cũng chỉ ngây ngốc đứng nhìn, nam nhân như vậy có làm được cái gì?

Quả thực là một phế vật, quả thực là một kẻ không có tiền đồ!

"Khả Khả, chúc mừng cô, tôi đi trước."

Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nhìn xem cảnh này, sau đó xoay người rời đi.

Chuyện này không liên quan gì đến anh, nhưng anh cũng không muốn vì Nguyễn Khả Khả mà phá hư.

" Cút ngay, đồ ăn bám, nơi này không chào đón ngươi!"

Dương Hạo Nam nhìn thấy bộ dạng " Thất hồn lạc phách " của Bùi Nguyên Minh, nhất thời lộ ra vẻ đắc ý.

"Vì thể diện của Khả Khả, chuyện hôm nay ngươi đả thương ta, ta liền tạm thời không truy cứu trách nhiệm!"

" Nhưng là, ngày mai ngươi sẽ biết tay ta!"

Bùi Nguyên Minh khẽ liếc Nguyễn Khả Khả một cái, không nói gì, xem ở mặt mũi Nguyễn Khả Khả, anh không quan tâm chuyện hôm nay.

Nhưng là, nếu ngày mai Dương Hạo Nam dám gây phiền phức, Bùi Nguyên Minh sẽ không thủ hạ lưu tình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TT
08 Tháng mười một, 2022 13:37
Bff
TT
08 Tháng mười một, 2022 13:36
Tgg
TT
08 Tháng mười một, 2022 11:47
Hfhi
BÌNH LUẬN FACEBOOK