Chương 1867:
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh cân nhắc mở miệng nói: “Phó hội trưởng Uông, ông ở trên giang hồ nhiều năm như vậy, chẳng lẽ một đạo lý bình thường cũng không hiểu sao?”
“Đừng nên có lòng hại người!”
“Không thể không có lòng phòng bị người khác!”
“Sở dĩ tôi phòng bị ông như vậy, rốt cuộc là vì cái gì, chẳng lẽ trong lòng ông không biết sao?”
Uông Vĩ Thành mỉm cười nói: “Cậu Bùi đa nghỉ rồi, tôi là vì vợ tôi, chắc chắn sẽ dùng toàn lực phối hợp với cậu “
Bùi Nguyên Minh chỉ cười, dẫn theo Uông Linh Đan ung dung rời đi.
Đợi bóng dáng Bùi Nguyên Minh biến mất, đôi mắt Uông Vĩ Thành lóe sáng, một lát sau lấy điện thoại ra gọi đi.
“Thế tử Chân, ngày mai tôi sẽ cho Uông Linh Đan một câu lời giải thích trong cuộc họp gia tộc của nhà họ Uông”
“Cùng lúc đó, tôi cũng sẽ chính thức tuyên bố hôn lễ của cậu và cô tai”
“Đúng rồi, người đàn ông tên Bùi Nguyên Minh kia có thể dễ dàng đánh bại Thanh Hư đạo trưởng, cho nên tôi cũng hết cách với cậu ta”
“Chuyện này vẫn phải hi vọng thế tử nghĩ biện pháp.”
“Tốt nhất là sau khi Uông Linh Đan đạt được lời giải thích, chúng ta khiến cậu ta chết một cách thoải mái”
“Tôi nghĩ cảnh tượng đó sẽ vô cùng thú vị”
Điện thoại lặng yên không một tiếng động cắt đứt, trên qương mặt Uông Vĩ Thành xuất hiện nụ cười tàn nhẫn.
Ngày mai, mọi chuyện đều là ngày mail Ngày mai, ông ta sẽ hoàn toàn giải quyết vấn đề của Kim Tuyết Ngọ!
c Ngày mai, ông ta sẽ trở thành liên minh với nhà họ Chân ở thủ đô!
Mà cũng trong ngày mai, ông ta sẽ thành công ngôi lên vị trí phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô.
Nghĩ tới chuyện này, trên gương mặt Uông Vĩ Thành xuất hiện nụ cười lạnh lùng.
Đối với âm mưu của Uông Vĩ Thành, Bùi Nguyên Minh không rõ lắm.
Cho dù biết rõ, anh cũng không có quá nhiều phản ứng.
Bởi vì phong cách làm việc như vậy mới phù hợp với tính cách của Uông Vĩ Thành, nếu Uông Vĩ Thành không ngáng chân anh, anh sẽ không tiện ra tay lắm.
Trở lại biệt thự Hương Sơn,Bùi Nguyên Minh lần lượt liên hệ với Tần Ý Hàm và Sở Tuấn Hiên, bổ trí hành động ngày mai.
Mấy ngày nay, hai người trên cơ bản đã làm gần hết mọi việc.
Kế tiếp, chỉ cần Bùi Nguyên Minh làm sự kiện cuối cùng, có thể hoàn toàn thống nhất Long Môn phân hội thủ đô.
Mà ngày mai, sẽ là thời cơ tốt nhất!
Uông Linh Đan không biết động tác bên Bùi Nguyên Minh, nhưng cô ta tìm thư ký, bảo đối phương định ra hợp đồng trước, làm hợp đồng chuyển nửa cổ phần trong tay cho Bùi Nguyên Minh, đồng thời cô ta còn mời Bùi Nguyên Minh đảm nhiệm vị trí giám đốc điều hành của tập đoàn nhà họ Uông.
Rất rõ ràng, tuy Uông Linh Đan không nói gì cảm ơn Bùi Nguyên Minh, nhưng việc làm của cô ta hiện giờ, đã đại biểu cho thành ý của cô ta.
Bùi Nguyên Minh vốn định từ chối, nhưng nghĩ nếu mình không can dự vào, có khả năng Uông Linh Đan sẽ bị Uông Vĩ Thành và Kim Tuyết Ngọc bắt chẹt lần thứ hai, cho nên anh chỉ có thể cố mà đồng ý.
Ngay cả Bùi Nguyên Minh đều không thể ngờ tới, đi tới thủ đô mới mấy ngày, mình đã trở thành đại cổ đông của ba tập đoàn lớn.
Bên tập đoàn Khai Sơn, đã coi như là của mình.
Tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ cũng trên danh nghĩa của mình.
Bây giờ ngay cả cổ phần của tập đoàn nhà họ Uông mình cũng chiếm một phần rưỡi, có quyền nói tương đối lớn.
Đợi mình lên nắm vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô, cho dù không vận dụng năng lực khác, muốn giải quyết chuyện của Hạ Vân cũng sẽ dễ dàng.
Mười giờ sáng, Uông Linh Đan dẫn theo Bùi Nguyên Minh đi ra cửa, đến tập đoàn nhà họ Uông nhậm chức trước.
Hai bọn họ một người là tổng giám đốc, một người là giám đốc điều hành, có thể nói là quyền cao chức trọng.
Nhưng Bùi Nguyên Minh chắc chắn sẽ không để ý tới việc quản lý, cho nên anh đảm nhiệm vị trí giám đốc điều hành này chắc chắn là hữu danh vô thực.
Lúc Uông Linh Đan bảo Bùi Nguyên Minh đảm nhận vị trí này, đã biết rõ Bùi Nguyên Minh sẽ không tham dự vào việc kinh doanh của tập đoàn.
Nhưng có thể để vị trí giám đốc điều hành cho người nhà, tốt hơn cho người ngoài nắm giữ để ngáng chân.