Chương 1957:
Bùi Nguyên Minh nhận lấy con dấu nhìn vài lần, thản nhiên nói: “Nếu đám người Đảo Quốc này nhằm vào tôi, đương nhiên là tôi sẽ giải quyết bọn họ”
“Như vậy xem như báo thù giúp cô.”
“Ngoài ra nếu cô không có nơi để đi, tạm thời đi theo bên cạnh Sở Tuấn Hiên đi”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, tuy Lê Hàn Nguyệt là người của kẻ địch, nhưng ít nhiều gì vẫn có chút thân thủ và tâm cơ.
Quan trọng nhất chính là, hiện giờ cô ta là một cô nhị, trừ mình ra, căn bản không có người thu nhận cô ta.
Một người như vậy giữ bên cạnh mình, chỉ cần có thể áp trụ cô ta, đến lúc quan trọng có lẽ sẽ có tác dụng rất lớn.
Đương nhiên đây là một nước cờ rảnh rỗi của Bùi Nguyên Minh, hiện giờ tiện tay bố trí, sau này có thể có tác dụng hay không, người nào cũng không biết.
Thời gian nhanh chóng trôi qua tới lúc ăn cơm tối.
Hạ Vân đi từ trong phòng ngủ ra.
Người phụ nữ thay bộ đồ ngủ, cho dù là dáng người hay dung mạo đều vô cùng mê người.
Quan trọng nhất chính là cô ấy đã khôi phục, lúc này gương mặt hồng hào, mang theo vài phần thẹn thùng.
Bùi Nguyên Minh nhìn thấy cô ấy, ra hiệu cho ấy ngồi xuống, sau đó trầm giọng nói: “Chuyện hôm nay đã biết rõ ràng, là người Đảo Quốc nhằm vào tôi mà đến, bây giờ là tôi gây phiền phức cho cô”
Hạ Vân sửng sốt một lát, sau đó lắc đầu nói: “Người Đảo Quốc mà anh nói tới, hẳn là Miyamoto Sakura đúng không?”
“Đúng vậy” Bùi Nguyên Minh vô cùng kinh ngạc vì sao Hạ Vân lại biết.
“Nếu là cô ta, như vậy đối phương chưa chắc chỉ nhằm vào anh, còn có khả năng là nhằm vào tôi nữa”
Sau khi nói xong, Hạ Vân mở một phân tài liệu điều tra được ở trong điện thoại, gửi cho Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn một lát, lộ ra nụ cười mỉa nói: “Miyamoto Sakura này, chẳng những là đệ tử quan môn của tông chủ Kashima Shinto Ryu Đảo Quốc, còn là cô cả của tập đoàn Miyamoto ở Đảo Quốc.
“Vậy mà cô ta cam tâm tình nguyện đi theo bên cạnh Phương Trung Nghĩa hầu hạ”
“Xem ra anh Phương này của chúng ta, thật sự là người có bản lĩnh!”
Hạ Vân thản nhiên nói: “Bốn cậu chủ ở Yến Kinh, không phải là nhân vật sáu thế tử ở thủ đô, bốn cậu chủ ở Cảng Thành có thể so được”
“Yến Kinh là trung tâm của Đại Hạ, nơi tụ tập vô số gia tộc cổ xưa, nhà giàu có”
“Ở nơi đó có thể trở thành người đứng đầu một thế hệ trẻ tuổi, bản thân đã đủ nói lên vấn đề”
Bùi Nguyên Minh gật đầu nói: “Nếu đối phương là một trong bốn cậu chủ ở Yến Kinh, tôi cảm thấy mọi chuyện sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy đâu.”
“Đối phương không có khả năng chỉ phái một người tới anh dũng chiến đấu, có lẽ còn có kế hoạch khác nữa”
Hạ Vân suy nghĩ một lát, sau đó nhỏ giọng nói: “Không hay rồi, tổng giám đốc Bùi, chúng ta phải nhanh chóng rời đi, nếu không…”
“Rầm…
Cô ấy còn chưa nói hết câu, cửa biệt thự đã bị người ta phá ra.
Mấy chục người đàn ông mặc trang phục đặc biệt cầm súng trong tay xông vào, khẩu súng chĩa về phía đầu mọi người ở đây, gào to: “Không được nhúc nhích!”
Lúc này, tốc độ đám đàn ông mặc đồng phục xuất hiện rất nhanh, còn được huấn luyện nghiêm chỉnh, bởi vì bọn họ xuất hiện, nhiệt độ trong phòng trực tiếp hạ thấp xuống.
Ngay sau đó, phía sau có một người đàn ông trẻ tuổi dáng người cao gầy đi tới.
Trên người anh ta mặc âu phục màu trắng, khiến khí chất cả người anh ta bất phàm, hơn nữa gương mặt anh ta như điêu khắc, thuộc loại nở nụ cười tươi có thể khiến đám phụ nữ trở nên điên cưồng.
Mà khí thế nghiêm túc trên người anh ta cũng vô cùng nồng đậm, hơn xa những người khác, cho dù Bùi Nguyên Minh nhìn thấy người này, đều cảm nhận được một chút nguy hiểm.
Hạ Vân nhìn thấy người này, sắc mặt lập tức thay đổi, nhỏ giọng nói: “Người của Long Ngục, phiền phức rồi…”