Chương 444
Trịnh Tuấn suy nghĩ một chút rồi nói: “Ba à, tối nay là lần đầu tiên nhà họ Trịnh đến Dương Thành, nhà họ Bối đã sắp xếp một bữa tối để chiêu đãi chúng ta, nghe nói cũng đã mời rất nhiều nhân vật có máu mặt đến đấy.” “Nếu không thì chúng ta sao không gửi thư mời cho anh ta nhỉ? Chúng ta cũng cùng đi ra khỏi lối đi VIP ở sân bay, coi như là duyên phận, nói không chừng có thể hẹn gặp?”
“Cứ thử xem sao” Ông cụ Trịnh có vẻ hào hứng Nếu có thể hẹn gặp được một người như vậy tham gia bữa tiệc chào mừng của nhà họ Trịnh, thì nhà họ Trịnh nhất định sẽ cao ngạo mà bước đến Dương Thành! Điều này sẽ nâng cao vị thế của nhà họ Trịnh tại Dương Thành trong tương lai.
Ở đám người phía sau, Trịnh Tuyết Dương không để ý phía trước nhốn nháo, thay vào đó liếc mắt nhìn phía sau có chút lo lắng, nhẹ giọng nói: “Mẹ, con muốn quay lại phía sau xem một chút, Bùi Nguyên Minh còn chưa đi ra…
”
“Nhìn cái gì?”
Thanh Linh trừng mắt: “Hôm nay là ngày trọng đại của nhà họ Trịnh, cái đồ vô dụng đó tốt nhất là đừng xuất hiện!”
“Nhắc mới nhớ, tất cả việc này đều do con chó cái Trịnh Thu Hằng. Có lẽ tối nay người thừa kế nhà họ Bối sẽ đến. Con chó cái đó sợ con cướp mất ánh đèn sân khấu của cô ta, cho nên gọi Bùi Nguyên Minh nhất định phải tới. Mẹ thật sự muốn xé nát miệng cô ta!”
Thanh Linh hùng hổ nói.Tuyết vậy cũng không sai, con cũng đã kết hôn rồi, làm sao có thể phá hỏng việc tốt của cô ấy?”
“Con…
con kết hôn rồi thì cũng có thể ly hôn! Nếu không phải vì sự không công bằng của ông nội, lần này có lẽ không phải con đã gả vào một gia đình giàu có sao..” Thanh Linh nói về điều này, suýt nữa ngất đi vì tức giận.
“Bây giờ con còn muốn nhìn thấy cái tên kia, mẹ thật sự, thật sự là…
” “Được rồi mẹ, hôm nay con sẽ đi cùng là mẹ là tốt chứ gì. Anh ấy lớn như vậy sẽ không bị lạc đâu. Lát nữa con sẽ gửi địa chỉ cho anh ấy là được. Trịnh Tuyết Dượng thực sự là hết cách, mặc dù cô có chút lo lắng cho Bùi Nguyên Minh, nhưng chỉ có thể làm được như vậy thôi.
Cùng lúc này.
Bùi Nguyên Minh trở về, sắc mặt hiện ra một chút than thở.
Từng là cậu cả của nhà họ Bùi ở thành phố Đà Nẵng và là người thừa kế duy nhất đã được định sẵn của nhà họ Bùi.
Từ khi bắt đầu học đại học, anh đã đứng sau kiểm soát một phần ngành công nghiệp của nhà họ Bùi, thậm chí còn làm lại từ đầu để gây dựng nên tập đoàn trị giá hàng trăm tỷ.
Thậm chí dưới tay anh còn tập hợp nhiều người có năng lực, muốn cho nhà họ Bùi đi lên một cách mạnh mẽ, anh đã làm đủ thứ, để họ có cơ hội thống trị lãnh thổ Việt Nam và trở thành dòng họ đứng đầu Việt Nam.
Thật đáng tiếc, mới phạm phải một quy tắc.
Khi anh vừa tốt nghiệp, thời điểm chuẩn bị phát triển sự nghiệp, thì nội bộ nhà họ Bùi đã bắt đầu tranh giành quyền lực. Người nhà họ Bùi đã nhiều năm chuẩn bị đưa nhà họ Bùi trở lại huy hoàng, dùng một chân đá Bùi Nguyên Minh ra khoi nha họ Bui.
Nếu không phải bản thân Bùi Nguyên Minh có mấy người chống lưng, để anh kịp thời thoát khỏi Dương Thành, không thì e rằng đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Ở thành phố Hải Dương, trở thành con rể vô dụng chỉ là một lựa chọn bất lực. Thế nhưng, bản thân anh cũng không muốn ở đây, làm rể ba năm ở đây, anh lại có thể yêu Trịnh Tuyết Dương một cách vô cớ như vậy.
Ban đầu, Bùi Nguyên Minh nghĩ rằng mình sẽ sống một cuộc sống yên bình ở thành phố Hải Dương.
Đáng tiếc cây muốn lặng mà gió lại tiếp tục, nhà họ Bùi đã ba năm im hơi lặng tiếng, dù sau khi xóa sạch hoàn toàn dấu vết của anh khỏi nhà họ Bùi, họ lại một lần nữa chọn cách ra tay với anh.
Từ khoản vay của Bùi Nguyên Giáp, đến món quà của công ty đầu tư Bùi thị, lại đến Bùi Lệ Trân, Giang Thần…
từng bước, từng chút một…
nhà họ Bùi, nghĩ mọi cách dồn ép anh một lần nữa trở về Dương Thành.
Rắc rối nhất là nhà họ Trịnh cũng đến Dương Thành.
Bất kể đây là sắp đặt của nhà họ Bùi hay là vô tình, thì đây là điều Bùi Nguyên Minh cần phải chú ý.
Anh có thể không chú ý đến gia đình họ Trịnh, nhưng Trịnh Tuyết Dương, anh không thể không quan tâm.
Nghĩ đến đây, tâm trạng Bùi Nguyên Minh vô cùng phức tạp.