Chương 481
Sắc mặt hai ba con Trịnh Tùng và Trịnh Chí Dụng nháy mắt liền tái đi. Hôm nay họ tới, cũng mang theo không ít hùng tâm tráng chí.
Nhưng đột nhiên lại nói nhà họ Trịnh muốn làm thủ tục phá sản, điều này sao họ có thể phản ứng kip? Lúc này, người phụ trách này giống như nghĩ tới điều gì, vẻ mặt thay đổi, lộ ra nụ cười nói: “Thì ra hai người là người của công ty nhà họ Trịnh ở thành phố Hải Dương, thật ngại quá, vừa rồi tôi quên mất, xin hỏi, cô Trịnh Tuyết Dương của quý công ty đến chưa a?”
“Hả?”
Lời này khiến hai ba con Trịnh Chí Dụng Ly đều bối rối, sao lúc này lại bỗng nhiên nhắc đến Trịnh Tuyết Dương? Trịnh Chí Dụng đần đo một lát, sau đó thận trọng nói: “Lãnh đạo à, tôi tên Trịnh Chí Dụng, là phó tổng giám đốc công ty nhà họ Trinh.
“Còn Trịnh Tuyết Dương trước kia là quản lý tài vụ của công ty chúng tôi, nhưng cô ta mắc phải sai lầm lớn đã bị chúng tôi đuổi việc rồi.
“Không biết lãnh đạo hỏi cô ta làm gì?”
Nghe vậy biểu cảm của người phụ trách này tỏ vẻ hài lòng: “Chuyện tốt, nếu cô ấy đã bị đuổi việc rồi thì chuyện này dễ làm Sắc mặt của Trịnh Tùng và Trịnh Chí Dụng vui vẻ, lẽ nào lại có hi vọng? Không ngờ người phụ trách này nói thẳng: “Nếu cô Trịnh Tuyết Dương đã không còn nhậm chức ở quý công ty, như vậy ngày mai mầy người có thể làm thủ tục phá sản nhanh một chút, tôi sẽ để cho người toi lien lac.” Trịnh Chí Dụng và Trịnh Tùng cùng há hốc mồm. “Lãnh đạo…
Chuyện này. Chuyện này…
” Trình Chí Dụng lạnh run.
“Chuyên này chuyện kia cái gì?”
“Cô Trịnh Tuyết Dương và thư ký Vân của Thế Tứ Minh là bạn tốt, thư ký Vân đã đặc biệt dặn dò, làm chuyện của cô ấy phải thận trọng, “Nếu hiện tại cô Trịnh Tuyết Dương đã không còn ở trong công ty của mấy người, vậy không còn gì nữa rồi, mấy người nhanh làm thủ tục phá sản đi là Xong.
Lúc này người phụ trách kiên nhân giải thích một câu.
Đơn giản mà nói, công ty nhà họ Trịnh không có Trinh Tuyết Dương thì sẽ phải phá sản.
Nếu có Trịnh Tuyết Dương thì vẫn còn chỗ để thương lượng.
Lại nói trực tiếp hơn một chút là nhìn vào mặt mũi của Hạ Vân mà giữ được công ty nhà họ Trinh chẳng qua là chuyện trong nửa phút.
Có điều bây giờ nếu Trịnh Tuyết Dương không ở công ty nhà họ Trịnh, người phụ trách này cũng sẽ không phải dùng tới nhân tình này rồi, tất cả sẽ làm dựa theo quy củ.
Trịnh Chí Dụng lập tức kích động nói: “Lãnh đạo, tuy rằng bây giờ Trịnh Tuyết Dương không phải quản lý cao cấp của công ty chúng tôi, nhưng dù sao cô ta vẫn là người nhà họ Trịnh, xin ngài hãy xem xét điểm này mà cho chút thể diện với! Nói xong, Trịnh Chí Dụng liền cúi người, sau đó nhanh chóng lấy một phong thư ra. “Roet.” Không ngờ, người phụ trách vung tay lên, trực tiếp xé nát phong thư này, tiền giấy màu sắc rực rỡ bay đầy đất! “Cút! Nghe không hiểu tiếng người đúng không?”
“Nếu như hôm nay cô Trịnh Tuyết Dương tới, tôi còn nể mặt cô ấy vài phần!”
“Hai người các anh không biết là mèo miểu nơi nào còn muốn mua chuộc tôi?”
“Lương ông đây một năm ba trăm năm mươi triệu VNĐ, thiếu mấy đồng này của mấy người sao?”
Người phụ trách chỉ vào mặt Trịnh Chí Dụng mang Sắc mặt Trịnh Chí Dụng vô cùng xấu xí, đã năm ở ranh giới bùng nổ, nhưng trước mặt tập đoàn Thiện Nhân anh ta nào dám? Nhưng Trịnh Tùng bước lên phía trước một bước, lúc này lấy một tấm thẻ ngân hàng ra: “Lãnh đạo! Vì sao cần có Trịnh Tuyết Dương tới chứ?”
“Tôi là bác của Trịnh Tuyết Dương, Trịnh Tùng, tôi cũng có thể đại biểu nhà họ Trinh, cũng xin lãnh đạo giơ cao đánh khẽ, cho nhà họ Trịnh chúng tôi một cơ hội được không?”
Trịnh Chí Dụng vội vàng gật đầu nói: “Đúng vậy, Trịnh Tuyết Dương là em họ tôi, chúng tôi ở đây cũng đại biểu cho lợi ích của cô ta rồi.”
“Phich” Lúc này người phụ trách nặng nề ném tấm thẻ ngân hàng trong tay xuống đất lạnh lùng nói: “Cút! Cút nhanh lên!”
“Tôi nói cho hai người biết!”
“Hoặc là, mười giờ sáng sớm ngày mai mang thủ tục phá sản đến! “Hoặc là, mười giờ sáng sớm ngày mai để cô Trịnh Tuyết Dương tới đây!”
“Nếu bỏ qua thời gian này, tôi sẽ xem như công ty nhà họ Trịnh trái với hợp đồng, đến lúc đó cổ phân công ty trong tay mấy người cũng sẽ biến thành giấy vụn!”
“Hiện tại! Cút ngay lập tức cho tôi!”
“Nếu không tôi sẽ kêu bảo vệ đuổi mấy người ra!”