Chương 1445
Đối nghịch với tài phiệt thượng tinh sao?
Đây quả thực là tự tìm đường chết có được không?
Nhìn thấy đám người mình ủy thác ra giá vừa đủ rồi, An Tiến Bình giơ tẩm bảng lên thản nhiên nói: “Tài phiệt thượng tinh Băng Quốc chúng tôi ra ba nghìn tám trăm năm mươi tỷ!” Nghe thấy câu này, tất cả mọi người ở hội trường cảm thấy chua xót.
Tuy lúc trước tài phiệt thượng tinh ở Đà Nẵng tơi tả mà về, nhưng chuyện này không có nhiều người biết lắm, cơ bản đều là trong phạm vi Dương Thành mới biết được.
Hơn nữa vì cường thể của tài phiệt thượng tinh, cũng không có người dám trắng trợn tuyên truyền.
Cho nên chuyện này còn chưa truyền ra.
Lúc này nghe được tài phiệt thượng tinh cường thể vậy mà mở miệng bán đấu giá, toàn trường căn bản không có người dám cạnh tranh.
Mà những người ủy thác cũng gọn gàng linh hoạt rời đi, mục đích đạt được rồi!
Đại diện ở khắp nơi trong hội trường đều đã nhìn về phía An Tiến Bình, cả đám đều thở dài một cái. “Tôi nhận ra người đến, cậu ta là phó đại diện mới nhậm chức của tài phiệt thương tinh ở phân bộ Đại Hạ, An Tiến Bình!”
“Nghe nói cậu ta còn là đệ tử chân truyền của Phác Việt Bân người đứng đầu Taekwondo Băng Quốc!”
Nhà họ An ở Băng Quốc là một gia tộc lớn!”
Có người nhận ra thân phận của An Tiến Bình, lúc này lại càng hít vào một hơi khí lạnh.
Phó đại diện của tài phiệt thượng tinh ở phần bộ Đại Hạ! Thân phận này đã đủ dọa người rồi.
Nhìn thấy mọi người có mặt trong hội trường rung động, trên mặt An Tiến Bình lộ ra nụ cười đắc ý.
Rất nhanh, Quách Ngọc Minh mim cười nhìn một vòng xung quanh: “Ba nghìn tám trăm năm mươi lần một!”
“Lần hai!”
Ngay lúc anh ta sắp kêu lên lần ba, chỉ trong nháy mắt trong hội trường có giọng nói lạnh lùng truyền ra. “Tôi ra năm nghìn hai trăm năm mươi tỷ!” Lúc này Quách Ngọc Minh ngây ngần cả người. An Tiến Bình ngây ngẩn cả người.
Tất cả mọi người cũng ngây ngẩn cả người. trong trường hợp như vậy, vậy mà còn có người dám đối nghịch với An Tiến Bình, dám đối nghịch với tài phiệt thượng tinh?
Tâm mắt mọi người lập tức tập trung ở phía cuối phòng đấu giá.
Lúc này Trịnh Tuyết Dương cũng lộ ra vẻ mặt sững sờ. Bởi vì người ra giá rõ ràng là Bùi Nguyên Minh! “Cái gì? Là anh!”
Quách Ngọc Minh liếc mắt một cái lập tức nhận ra Bùi Nguyên Minh.
Cho dù thế nào anh ta cũng không ngờ tới, vậy mà lại gặp được Bùi Nguyên Minh ở trong trường hợp như vậy.
Trong giây phút này, Quách Ngọc Minh lập tức run lên một lát theo bản năng, bóng ma tâm lý Bùi Nguyên Minh mang tới cho anh ta quá lớn.
Ngay cả Khổng Văn Khưu chỉ huy thứ hai của chính phủ Đà Nẵng đều chịu thiệt trước mặt Bùi Nguyên Minh, huống chi là anh ta?
Hít sâu một hơi, Quách Ngọc Minh rất không dễ dàng mới tỉnh táo lại, nói: “Cổ vấn Bùi, anh làm như vậy không được tốt lắm đâu? An Tiến Bình đã đấu giá ba trận bảo hiểm có này rồi.”
“Anh ngốc à? Có hiểu ve bán đấu giá hay không? Trước khi anh kêu lần ba, tôi đã tăng giá lên rồi.” Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng nói. “Hay là nói, đồ cổ nhà họ Quách các anh chẳng những không chơi nổi nguyên thạch, không chơi nối đồ cổ, ngay cả bản đấu giá cũng không chơi nổi?”
“Anh…”
Quách Ngọc Minh lập tức chảy đầy mồ hôi lạnh.
Nếu bây giờ anh ta cưỡng chế yêu cầu kết thúc bản đấu giá, bản đồ cho An Tiến Bình mà nói, như vậy chuyện này truyền ra, đồ cổ nhà họ Quách sẽ mất sạch uy tín không còn một mảnh trong giới bán đầu giá. Lúc này Quách Ngọc Minh hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng á khẩu không trả lời được.
“Tôi ra năm nghìn hai trăm năm mươi tỷ, còn có ai ra cao hơn giá này không?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.
Gương mặt Quách Ngọc Minh vặn vẹo, không thể không liếc mắt nhìn An Tiến Bình một cái. An Tiến Bình lạnh lùng liếc Bùi Nguyễn Minh một cái, mới chậm rãi nói: “Năm nghìn sáu trăm tỷ.”
“Bảy nghìn tỷ!”
Bùi Nguyên Minh bị ép vào tình thế bắt buộc, trực tiếp tăng “Cậu..”
Khóe mắt An Tiến Bình giật giật.
Nhưng mà ở trong trường hợp này, anh ta không có biện pháp nào khác, chỉ có thể tiếp tục tăng giá. “Bảy nghìn ba trăm năm mươi tỷ!”
“Tám nghìn bảy trăm năm mươi tỷ!”
Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt, mỗi lần thêm tiền đều tăng lên rất cao giá.