Chương 3037 “Anh Minh, anh đừng đùa tôi.”
“Đừng nói lúc trước chúng ta không biết sư phụ của Tenkade Shiro là ai.”
“Cho dù có biết, ông ta từng là tông chủ của Shintoryu Maruyama, ông ta cũng chắc chắn là chiến thần hay kiếm thánh.”
“Người như vậy, làm sao trong hai mươi bốn giờ đồng hồ ngắn ngủi anh có thể bắt đến đây?”
“Hơn nữa anh không có rời khỏi Cảng Thành, cũng không thấy anh ngàn dặm tấn công chớp nhoáng!”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không phải tôi tìm ra ông ta, mà là hôm nay ông ta tìm tới tôi gây phiền toái, tôi thuận tay giải quyết ông ta luôn.”
“Sư phụ của Tenkade Shiro anh cũng biết hả.”
“Ông ta chính là người ẩn nấp bên cạnh cụ bà nhiều năm qua, Thiên Kiệt.”
Khi nghe thấy hai chữ “Thiên Kiệt”, Bùi Cửu Phong hơi giật mình, gương mặt hiện lên vẻ vô cùng khó tin.
Thiên Kiệt chính là một trong những tâm phúc bên cạnh năm qua lúc ngoài sáng, khi trong tối, giúp cụ bà những kẻ không nghe lời Hơn nữa, ông ta cũng là một trong những người kiên định ủng hộ Bùi Cửu Thiên, có sức chiến đấu cao nhất trong toán người của Bùi Cửu Thiên.
Nhưng mà hiện tại, Bùi Nguyên Minh lại nói, Thiên Kiệt từng là một tông chủ của Shintoryu Maruyama.
Cho dù là người luôn cố chấp như Bùi Cửu Phong, giờ phút này cũng để lộ rõ nét mặt không thể tin.
“Chuyện này tôi không lừa anh đâu” Bùi Nguyên Minh võ vỗ vai Bùi Cửu Phong.
“Vốn dĩ người của Đảo Quốc có một kẻ giấu mặt là Thiên Kiệt, cho nên khi làm việc ai cũng có phần kiêng ky”
“Nhưng mà hiện tại Thiên Kiệt cũng đã chết, người của Đảo Quốc sợ chúng ta cạy miệng Tenkade Shiro, biết được sự việc của mười năm trước.”
“Cho nên bọn họ nhất định dùng mọi thủ đoạn cứu Tenkade Shiro hoặc là giết ông ta.”
“Hiện tại ở bên ngoài còn có ít nhất một trăm cao thủ Đảo Quốc.”
“Cần để mắt nhiều hơn.”
“Nếu việc này làm tốt, đây sẽ là một thành tựu lớn.”
“Tôi hiểu, Bùi Nhật Nam đã được phái đi vài ngày nay”
Bùi Cửu Phong hít một hơi thật sâu.
Anh ta hiểu rõ, chuyện để Tenkade Shiro sống đến ngày thọ thân quan trọng đến cỡ nào.
Chỉ cần có thể làm được điều này, chắc chẳn Bùi Văn Cẩn sẽ nhớ đến công lao của anh ta.
Sau khi tùy tiện chạm vào mấy nơi mà người của Đảo Quốc nhắc tới, Bùi Nguyên Minh võ võ vai Bùi Cửu Phong, sau đó vào thang máy, lên tầng cao nhất, đi vào phòng bệnh đang giam giữ Tenkade Shiro.
Ở nơi này có tới mười người trông coi, chật như nêm, đến con muỗi cũng không thể bay lọt vào.
Toàn thân Tenkade Shiro bị trói chặt trên giường bệnh, trên tay còn đang truyền dịch, đảm bảo ông ta vẫn còn sống.
Trước mặt ông ta một khoảng là TV đang phát tin tức, đây là để tránh cho vị kiếm thánh của Đảo Quốc cảm thấy quá buồn bực mà tìm đến cái chết.
Bùi Nguyên Minh nhìn quang cảnh rồi cười u ám.
Tuy rằng Bùi Văn Cẩn không cho người ta giết hại Tenkade Shiro, nhưng mà ông ta đã cho truyền một lượng lớn thuốc an thần.
Điều này đủ làm cho một cao thủ như Tenkade Shiro toàn thân mềm nhữn, không có chút sức lực nào.
Lúc này nếu chỉ dựa vào chính bản thân Tenkade Shiro thì ông ta không thể thoát thân được.
“Cậu cả Bùi, chào buổi chiều, tại sao lại có lòng tới thăm tôi vậy?”
Cảm nhận được có người đi vào, Tenkade Shiro đang nhắm mắt nghỉ ngơi liền mở mắt ra, sau đó ông ta giả bộ cười cười rất chuyên nghiệp.
“Tôi thấy các anh thật là quái lạ”
“Đưa tôi đến Đảo Quốc xa xôi này, không tra hỏi, cũng không giết tôi.”
“Đem nhốt tôi ở nơi này có ý nghĩa gì không?”
“Làm cái gì vậy, không thể trực tiếp hơn sao?”