Đường Nhân Đồ cười khổ nói: "Hết thảy, đều không thể gạt được Bùi Tổng ngài. . ."
"Sự tình là như vậy, lão thái quân nhà tôi, cũng chính là bà nội tôi. . ."
"Một tháng trước đột nhiên bị bệnh, mà lại thân thể, càng ngày càng suy yếu, mấy ngày gần đây nhất, càng là trực tiếp lâm vào trạng thái hôn mê."
Bùi Nguyên Minh cau mày nói: "Cậu không có mời Chung Bắc Sơn lão gia tử, ra tay hay sao?"
Đường Nhân Đồ nói: "Đã mời, cũng là bởi vì Chung Bắc Sơn lão gia tử ra tay, cho nên lão thái quân nhà tôi, mới giữ lại một cái mạng, nhưng cũng vẻn vẹn giữ lại mà thôi."
"Bà hiện tại, mỗi ngày chỉ là duy trì sinh mệnh, nhưng là cũng không có cách nào, tỉnh lại."
"Mà Đường Môn Yến Kinh chúng tôi, cũng đã mời danh y, nhưng đều không có cách nào cứu chữa."
"Đến lúc đó, cuối cùng có một thần y đến từ Miêu Cương nói một câu, hắn nói, lão thái quân không phải bị bệnh, mà là bị ám đạo. . ."
"Chỉ sợ bác sĩ, là xử lý không tốt."
"Chỉ có lấy cam lộ hoàn nuốt vào, mới có thể kích hoạt tính mệnh."
"Cho nên, Yến Kinh gần đây mới có chuyện cầu cam lộ hoàn, cũng có chuyện Đường Tiểu Vũ cùng Đường quản gia bọn hắn, đối với ngài bất kính."
"Cho nên, Nhân Đồ có một yêu cầu quá đáng, Bùi Tổng trong tay, nếu như còn có cam lộ hoàn. . ."
Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói: "Nhân Đồ, nếu như ta trong tay còn có cam lộ hoàn, hiện tại ta không nói hai lời, liền cho cậu."
"Có điều, ta hiện tại thật không có, coi như muốn đi bên ngoài Vạn Lý Trường Thành cầu lấy, cũng cần có thời gian."
"Chẳng qua. . ."
Bùi Nguyên Minh lời nói xoay chuyển.
"Cậu an bài một chút, ta đi, trước là nhìn xem tình huống của lão thái quân nhà cậu."
"Sau đó, hẳn là nên xử lý thế nào, liền xử lý như thế. . ."
. . .
Hôm sau, chín giờ sáng, Bùi Nguyên Minh tại phòng tổng thống khách sạn năm sao mà Hạ Vân an bài trước, tỉnh lại.
Tối hôm qua, thời điểm nửa đêm, Đường Nhân Đồ nhắn tới một tin, nói hắn đã an bài Đường quản gia tới đón người, đồng thời, vì để tránh cho Bùi Nguyên Minh bại lộ thân phận, Đường Nhân Đồ cũng không chỉ ra thân phận Bùi Nguyên Minh.
Cho nên Đường Nhân Đồ, đã sớm nói xin lỗi, nói cái gì Đường Môn Yến Kinh gia đại nghiệp đại, luôn luôn đều quen thuộc dùng lỗ mũi nhìn người, vạn nhất có cái đắc tội gì, hi vọng Bùi Nguyên Minh, không cần chấp nhặt với bọn họ.
Đối với thỉnh cầu của Đường Nhân Đồ, một Huynh Đệ sinh tử, Bùi Nguyên Minh tự nhiên là đáp ứng, mà lại một chút thái độ của người ngoài, anh cũng chưa chắc đã để ở trong lòng.
Nửa giờ sau, dùng xong bữa sáng, Bùi Nguyên Minh ngồi vào ghế sau một chiếc Rolls-Royce màu đen.
Lái xe là lái xe chuyên nghiệp, cùng đi tại một bên Bùi Nguyên Minh, thì là Đường quản gia Đường Môn Yến Kinh, tối hôm qua có duyên gặp mặt một lần.
Giờ phút này, vị Đường quản gia nhìn xem Bùi Nguyên Minh, ánh mắt khó tránh khỏi có mấy phần xem thường.
Dù sao, Bùi Nguyên Minh tối hôm qua còn luôn miệng cự tuyệt Đường Tiểu Vũ, nhưng là hiện tại, lại hấp tấp muốn chạy đi Đường Môn Yến Kinh, nhìn xem "Bệnh tình" lão thái quân.