Chương 1870:
Mà tất cả nguyên nhân căn bản, chính là hôm nay Uông Linh Đan muốn cắt chức của Kim Mặc Hàn.
Cho nên nếu cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Uông vì chuyện này mà giảm xuống, Uông Linh Đan khó chối tội này, chỉ sợ cô ta sẽ vì chuyện này, trong ngày đầu tiên nhậm chức đã tự nhận lỗi từ chức!
Thậm chí có thể nói, những chuyện này đều là Uông Vĩ Thành thậm chí là Kim Tuyết Ngọc đào hố thật tốt cho Uông Linh Đan.
Nếu ngày đầu tiên cô ta đi làm đã tự mình nhận lỗi từ chức, thì chính là năng lực của cô ta không đủ, mà Uông Vĩ Thành cũng không cần tuân thủ hứa hẹn!
Xem như đã hiểu những chuyện này, đám quản lý cấp cao ở đây không có bất cứ ai mở miệng nói chuyện.
Mà tất cả mọi người đều nhìn Uông Linh Đan như đang xem diễn trò, muốn xem cuối cùng cô ta sẽ giải quyết chuyện này như thế nào!
Lúc Uông Linh Đan nhíu mày thật chặt, Kim Mặc Hàn trực tiếp ngôi xuống ghế, nhấc chân bắt chéo hai chân: “Tổng giám đốc Uông, chuyện có để tôi trở về làm giám đốc điều hành hay không, chúng ta khoan hãy nói.”
“Nhưng mà dù sao cô cũng phải cho tôi một lời giải thích, cho tất cả quản lý cấp cao ở đây một lời giải thích đúng không?”
“Bởi vì liên quan tới cô, phá hủy tâm huyết mấy tháng nay của mọi người, khiến tập đoàn tổn thất rất lớn”
“Khiến cổ phiếu giảm xuống!”
“Đây đều là trách nhiệm của côi”
Nghe thấy thế, đám quản lý cấp cao ở đây liếc nhau một cái, lập tức có người đứng dậy.
“Không sai, tổng giám đốc Uông, bởi vì liên quan tới cô, chúng tôi sẽ tốn thất lớn tới mức khó có thể tưởng tượng!”
“Tổng giám đốc Uông, cô không thể khiến trái tim chúng tôi rét lạnh như vậy được!”
“Chúng tôi đều là nguyên lão của công ty này, không có công lao thì cũng có khổ lao!”
Vẻ mặt Uông Linh Đan khó coi, cô ta trăm tính ngàn tính, đều không tính tới cảnh tượng này.
Ngay lúc Uông Linh Đan không biết phải làm sao bây giờ, bỗng nhiên Bùi Nguyên Minh đá mạnh vào bàn làm việc.
“Râm!”
“Một đám khốn nạn! Cả đám đều tự xưng là quản lý cấp cao, kết quả là chút việc nhỏ ấy mà cũng không giải quyết được?”
“Một quyên đại lý của tài phiệt Thượng Tinh mà thôi, có khó gì sao?”
“Nhìn các người xem, cả đám đều có bộ dạng phú quý nhàn nhất”
“Công ty cho các người nhiêu tiên như vậy, các người chiếm được nhiều chỗ tốt như thế, vậy mà chút việc nhỏ như thế các người đều không thể giải quyết được?”
“Còn phải để tổng giám đốc Uông tới giải quyết vấn đề sao? Cần tổng giám đốc Uông phụ trách à?”
“Vậy các người làm việc gì?”
Lần này Bùi Nguyên Minh khiến tất cả mọi người ở đây không kịp trở tay.
Ngay cả Uông Linh Đan và Kim Mặc Hàn đều đã ngây ngẩn cả người.
Cho dù như thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới, vậy mà Bùi Nguyên Minh phản kích như vậy, trực tiếp đẩy hết trách nhiệm lên người đám quản lý cấp cao này.
“Khốn nạn, cậu là cái thá gì?”
Trên mặt Kim Mặc Hàn lập tức khó coi tới cực hạn: “Nơi này tới lượt cậu nói chuyện sao?”
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh không nói hai lời, trực tiếp tát lên mặt Kim Mặc Hàn.
Chỉ trong nháy mắt, cả người Kim Mặc Hàn bay ngược ra sau, cả người cả ghế ngã xuống đất.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều rơi vào trong rung động.
Người nào cũng không nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh không chỉ là một tên “trai bao” mà thôi, anh còn phản bác, còn dám đánh người!
Quan trọng nhất chính là, anh tát Kim Mặc Hàn.
Kim Mặc Hàn là người nhà họ Kim ở Kim Lăng đấy!
Anh không sợ trêu chọc tới phiền phức khó có thể tưởng tượng à?
Vậy mà lá gan của tên “trai bao” này lại lớn tới vậy?
Uông Linh Đan cũng hơi sửng sốt, sau đó cô ta nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.
Bùi Nguyên Minh ngay cả Uông Vĩ Thành và Kim Tuyết Ngọc cũng dám tát, chỉ là Kim Mặc Hàn tính là cái rắm gì?
“Khốn nạn! Mày dám tát tao? Vậy mà mày.
dám tát tao?”
Kim Mặc Hàn bò dậy: “Uông Linh Đan, chuyện này cô không cho tôi một câu trả lời thỏa đáng, tôi sẽ khiến hai người cùng chết!”