Đối mặt với Lâm Phi như vậy, Giám đốc Hoàng thật sự không biết phải làm sao.
“Đó là lỗi của tôi.” Giám đốc Hoàng lớn tiếng nói.
“Là tôi sai, ông không sai.” Lâm Phi phản bác.
“Đó là lỗi của tôi, đừng giành với tôi mà.” Giám đốc Hoàng lại lớn tiếng nói, theo ý của Từ Vân Sơn, điều ông ta nên làm bây giờ có lẽ là nhận được sự tha thứ của Lâm Phi.
Lâm Phi kiềm không được nhìn chằm chằm Giám đốc Hoàng, nói: “Sao ông lại thích nhận vơ lỗi chẳng phải do mình vậy? Xin lỗi gì chứ, tôi mới là người sai.”
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này đều sửng sốt, Lâm Phi dường như không phải đang cố ý tỏ ra kiêu ngạo. Từ Vân Sơn không khỏi giật giật khóe miệng, Lâm Phi này là ai? Cậu ta muốn làm gì? Mỗi lần bất kể làm gì cậu ta đều không giống người bình thường.
Giám đốc Hoàng lúc này đang rất lo lắng, ông ta chưa từng nghĩ rằng mình thừa nhận sai lầm lại có người tranh giành.
Cuối cùng, Lâm Phi không “đấu” lại Giám đốc Hoàng, anh chỉ có thể để ông ta nhận lỗi việc đó. Điều này khiến Lâm Phi rất tức giận, trước khi rời đi, anh lạnh lùng trừng mắt nhìn Giám đốc Hoàng, nói: “Nhớ lấy, người lần sau làm sai sẽ là tôi.” Lâm Phi rời đi và ăn tối cùng Smith.
Sau đó, những người còn lại ở đó ngây ra, đây là cái quái gì vậy?
Giọng điệu, biểu cảm khi nói chuyện của Lâm Phi thật khác thường.
Giám đốc Hoàng bối rối, không hiểu gì cả. Nhưng may mắn thay, sự việc lần này cũng xem như tạm kết thúc. Giám đốc Hoàng vốn tưởng rằng tiếp theo sẽ bị công ty trách phạt, nhưng sẽ không nghiêm trọng, cùng lắm thì bị giáng chức, lương thấp hơn, quyền lực ít hơn thôi. Không thành vấn đề, dù sao bản thân ông ta có quan hệ rộng, có năng lực, mọi thứ sẽ sớm trở lại như cũ.
Vì vậy, Giám đốc Hoàng không những không từ bỏ việc căm thù Lâm Phi. Ngược lại, ông ta còn bị ám ảnh bởi việc muốn loại bỏ Lâm Phi, sở dĩ ông ta bị trừng phạt đều là do Lâm Phi mà ra cả.
Lâm Phi đã đưa bốn người phụ nữ đến khách sạn nơi Smith đang ở. Mặc dù cảm thấy rất khó chịu khi ở cùng bốn người phụ nữ này, nhưng đây là bữa tối miễn phí, không ăn chùa không được.
Lần này không có ai mời rượu, quan trọng nhất là bốn người phụ nữ vừa nghe đến từ “đồ uống” lập tức đứng dậy, dù muốn quên đi chuyện đã xảy ra vài giờ trước, họ cũng sẽ không thể quên nó dễ dàng như vậy.
Không uống rượu, nội dung cuộc trò chuyện cũng đàng hoàng hơn một chút.
“Anh Lâm, hợp đồng tôi đưa cho anh là hợp đồng tự do, anh có thể đưa ra một số điều kiện mà anh muốn trong đó, tôi đã ký tên rồi. Nhưng tất nhiên, tôi vẫn hy vọng anh Lâm đây đừng làm quá.” Nói đến đây, Smith dừng lại, có chút xấu hổ nhìn Lâm Phi.
Lâm Phi xua tay nói: “Yên tâm, tôi không phải loại người đó.”
Nói xong, Lâm Phi lập tức nhìn Triệu Cẩn Du, nói: “Đưa hợp đồng cô mang theo đến đây, xem trong đó có gì. Cứ thử lừa Smith này đi, tên ngốc lắm tiền.”
Triệu Cẩn Du không khỏi lắc đầu, sau đó lấy hợp đồng ra, chỉ liếc nhìn mấy cái, đôi mắt của cô trợn to, thậm chí còn khó khăn nuốt khan.
Thật ra đó là một hợp đồng cho phép quyết định từ 100 triệu đến 1 tỷ, và nhiều điều khoản trong đó để trống, điều đó có nghĩa là Kiều Lan Nữ Nhân có thể tự mình điền vào.
Triệu Cẩn Du đã tiếp xúc với nhiều doanh nghiệp và ký không biết bao nhiêu hợp đồng, nhưng cô chưa bao giờ thấy hợp đồng nào như vậy, việc này cứ như là tặng không một tỷ cho Kiều Lan Nữ Nhân vậy.
Tổng giá trị của Kiều Lan Nữ Nhân thậm chí còn không đến một tỷ, nếu việc kinh doanh này hoàn thành, Kiều Lan Nữ Nhân chắc chắn sẽ tăng hai bậc liên tiếp.
Hiển nhiên, cuộc mua bán này chỉ cần Lâm Phi gật đầu sẽ thành công ngay.
Nghĩ tới đây, Triệu Cẩn Du không khỏi hít sâu một hơi, nhìn Lâm Phi. Kể từ thời điểm này, có thể nói Kiều Lan Nữ Nhân đã thành công chưa từng có, Lâm Phi thực sự đã làm được.
Triệu Cẩn Du nhớ rõ, khi Lâm Phi mới đến Kiều Lan Nữ Nhân, anh ấy trông giống như một cậu bé, và cô, Triệu Cẩn Du, đã trêu chọc anh ấy.
Cách đây không lâu, Lâm Phi đã trở thành Tổng giám đốc của Kiều Lan Nữ Nhân. Khi đó, Triệu Cẩn Du cảm thấy Kiều Lan Nữ Nhân không còn tương lai nữa.
Những hành động của Lâm Phi khiến Triệu Cẩn Du càng tuyệt vọng hơn, một nửa đội ngũ quản lý của công ty đã rời khỏi Kiều Lan Nữ Nhân.
Sau đó, cơ cấu của công ty được tối ưu hóa và hiệu quả công việc được cải thiện toàn diện. Kiều Lan Nữ Nhân tiếp đó đã giành được một suất tại Triển lãm Bác Mỹ và mời ngôi sao quốc tế hàng đầu Nicole làm người phát ngôn. Giờ đây Kiều Lan Nữ Nhân hợp tác với Smith, giá trị của dự án hợp tác lần này thậm chí có thể lên đến hàng trăm triệu.
Triệu Cẩn Du nghĩ lại vẫn cảm thấy mọi chuyện thật khó tin. Lần này thật sự nhờ vào may mắn. Bên cạnh đó các mối quan hệ của Lâm Phi đóng vai trò quan trọng nhất. Nhưng cũng không thể xem thường cách làm việc của Lâm Phi.
Hết lần này đến lần khác, Lâm Phi cứ như đang đùa giỡn, vô cớ gây sự. Nhưng lần nào Lâm Phi cũng đi thẳng vào trọng tâm vấn đề, nắm bắt cốt lõi của mâu thuẫn, từng bước loại bỏ triệt để. Đó là lý do vì sao có những lần sống lại sau này và cũng chính vì vậy mà con người không thể hết lần này đến lần khác tin tưởng vào một điều gì đó. Nghĩ tới đây, Triệu Cẩn Du không khỏi nhìn Lâm Phi bằng ánh mắt có chút si mê.
Trong suốt thời gian còn lại của bữa ăn, không ai uống rượu nhưng không khí rất sôi nổi.
Cùng lúc đó, Lâm Phi đang ăn, Lý Hoán cũng đang ăn. Chỉ là Lý Hoán không chỉ đang ăn, mà hắn vừa ăn vừa xem thông tin do cấp dưới cung cấp.
Lý Hoán xem một hồi rồi lâm vào trầm tư, sau đó nói: “Xem ra Lâm Phi cùng với bốn cô gái này có mối quan hệ rất tốt. Nhưng nếu muốn đối phó Lâm Phi, chúng ta nên bắt đầu từ Nicole. Đúng vậy, thế thì ra tay với Nicole vì Nicole là người nổi tiếng cho nên cần có hình tượng trước công chúng. Nếu Nicole bị huỷ hoại, Kiều Lan Nữ Nhân mà Nicole làm đại diện đương nhiên cũng sẽ bị tiêu diệt. Ngôi sao quốc tế hàng đầu thực sự rất tuyệt. Nhưng phải biết rằng sức mạnh của Internet vượt xa sức tưởng tượng. Dù cho cô có là ngôi sao quốc tế thì sao chứ?”