Kết hợp với một loạt biểu hiện lúc nãy của Lâm Trạch Dương, thái độ của mọi người đối với anh bây giờ đã hoàn toàn thay đổi.
Mặc dù ở độ tuổi vẫn còn rất trẻ, nhưng khi làm việc thì tổng giám đốc Lâm đúng là cơ trí, giống như Trí Châu nắm trong tay tất cả, người khác chỉ có thể nghĩ đến một bước, anh đã có thể nghĩ đến rất nhiều bước tiếp theo.
Suy nghĩ lúc này của Trương Lâm Dục càng lúc càng kịch liệt. Lần đầu tiên tổng giám đốc Lâm xuất hiện trước mặt mọi người, cố ý đề bạt mình lên, đè Trương Tông xuống, chính là cố ý kích thích mâu thuẫn, gieo một hạt giống cho sau này, cũng thành công lừa gạt Ngô Cao Lục rằng anh rất ngốc, có thể khinh thường.
Sau đó, quả nhiên Ngô Cao Lục bị lừa, trực tiếp nộp đơn từ chức, để lộ răng nanh của mình.
Bây giờ tổng giám đốc Lâm cứ việc dĩ bất biến ứng vạn biến*
*“Dĩ bất biến ứng vạn biến” có thể tạm hiểu là “lấy cái không thay đổi của mình để ứng phó với vạn điều thay đổi (của thế sự).
Ngày hôm qua anh cố ý không xuất hiện, chính là để hao tổn tâm trí của mọi người, đây gọi là trống đánh lần thứ nhất thì khí thế phấn chấn, đánh lần thứ hai thì suy, đánh lần thứ ba thì khí thế đã kiệt, không ngờ tổng giám đốc Lâm còn là một chuyên gia binh pháp, thôi diễn binh pháp đến trình độ cao nhất.
Tổng giám đốc Lâm đuổi Ngô Cao Lục ra ngoài còn tuyệt vời hơn nữa, trước đó không phải ai cũng nói tổng giám đốc Lâm dễ dàng chấp nhận đơn từ chức của hắn ta như vậy là quyết định vô cùng sai lầm sao.
Đây chính là tổng giám đốc Lâm, thứ người ta nhìn thấy chỉ là một bước rồi hai bước thậm chí là ba bước, còn anh thì nhìn được trước tận mười bước.
Càng phân tích, Trương Lâm Dục càng có một loại cảm giác ngưỡng mộ núi cao với Lâm Trạch Dương, không đơn giản, đúng là không hề đơn giản.
Kết quả là, ánh mắt của Trương Lâm Dục dành cho Lâm Trạch Dương đã trở nên khác thường.
Không chỉ riêng anh ta, ánh mắt mọi người nhìn Lâm Trạch Dương cũng không còn như trước, có một tổng giám đốc Lâm bụng dạ thâm sâu như vậy trong công ty, Kiều Lan Nữ vẫn còn có thể cứu được.
Kết quả là, có một số người, không thể không tiếp tục đặt câu hỏi cho tổng giám đốc Lâm: "Tối ưu hóa cơ cấu công ty, chuyện này tất nhiên là rất tốt. Nhưng mục đích tối ưu hóa của chúng ta chính là để bán hàng, vì doanh thu. Nhưng theo thị trường hiện tại, công ty chúng ta không có khả năng cạnh tranh quá lớn, những người khác đều mời các ngôi sao hàng đầu làm người đại diện để quảng cáo, hiệu ứng thương hiệu cũng lớn hơn chúng ta rất nhiều.”
Cái này liên quan đến một số kiến thức chuyên môn, liên quan đến tiếp thị, kế hoạch, và đóng gói, liên quan đến rất nhiều thứ, không phải là thứ mà một người ngoài ngành có thể tùy tiện khoa tay múa chân.
Sao Lâm Trạch Dương có thể hiểu được mấy thứ này, nhưng anh nghe được một từ khóa: “ngôi sao hàng đầu”.
Nếu như là ngôi sao hàng đầu, vậy thì không phải là chuyện dễ dàng giải quyết sao, thử hỏi ngôi sao đang nổi tiếng nhất hiện nay, được già trẻ gái trai yêu thích nhất là ai, chính là Nicole.
Thậm chí cho đến bây giờ, ngay cả một quảng cáo Nicole cũng chưa từng nhận làm người phát ngôn, đối với chuyện này Lâm Trạch Dương hoàn toàn không am hiểu, nhưng cũng biết nếu để cho cô ấy làm người phát ngôn, hiệu ứng thương hiệu chắc chắn sẽ vô cùng bùng nổ.
“Được rồi những chuyện này tôi đều biết, cũng đã có ý tưởng, mọi người nhanh chóng điều chỉnh tốt nhân thủ của mình, để công ty vận hành có hiệu suất, không có việc gì thì đừng đến làm phiền tôi, được rồi, cuộc họp đến đây là kết thúc.”
Dứt lời, Lâm Trạch Dương trực tiếp rời đi, cuộc họp này nếu cứ tiếp tục kéo dài, những người này chắc chắn sẽ không thả cho anh đi. Lâm Trạch Dương tôi là người ngu ngốc như vậy sao, hừ, làm gì có cửa ngăn cản tôi đi xem phim hoạt hình.
Lâm Trạch Dương rời đi vô cùng nhanh nhẹn, thậm chí không có ai kịp phản ứng lại.
Sau đó, những người điều hành cấp cao trong phòng họp đều không nhịn được mà nhìn vào mắt nhau, nếu như không phải có một màn vừa rồi, bọn họ sẽ thật sự nghĩ Lâm Trạch Dương bị điên rồi, đúng là không đáng tin cậy.
Lúc này, Trương Lâm Dục nhìn chằm chằm theo bóng lưng Lâm Trạch Dương rời đi, tràn ngập hào quang sáng chói, ôi, đây chính là tổng giám đốc Lâm, nhìn dáng vẻ đã tính toàn hết mọi thứ này đi.
Băn khoăn về nhân viên bán hàng chắc chắn đã được tổng giám đốc Lâm suy tính kĩ càng, tiếp đó nhất định tổng giám đốc lâm sẽ có một loạt động thái. Đến lúc đó, Kiều Lan Nữ chắc chắn sẽ có một biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đương nhiên không ít người có cùng suy nghĩ với Trương Lâm Dục, nhưng cũng có một số lượng nhất định vẫn còn nghi ngờ.
Như vậy kế tiếp Kiều Lan Nữ sẽ đi đến đâu, có lẽ phải xem thử Lâm Trạch Dương sẽ có động thái gì tiếp theo.
Lâm Trạch Dương có động thái gì?
Xem “Cừu vui vẻ và sói xám”.
Nếu để cho những người tham gia cuộc họp biết được điều này, có lẽ tất cả đều muốn đi chết.
Bên trong một phòng khách sạn nào đó.
Ngô Cao Lục và một nhóm người của Kiều Lan Nữ ngồi xuống.
Lúc này những nhân viên cấp phó này đều có vẻ hơi uể oải, chuyện xảy ra trong thực tế hoàn toàn không giống như trong tưởng tượng.
Vốn dĩ bọn họ đi theo Ngô Cao Lục hoàn toàn là xuất phát từ lợi ích, bây giờ đừng nói đến lợi ích, ngay cả công việc bọn họ cũng đã vứt bỏ. Nếu cứ tiếp tục như vậy, bọn họ có thể ngay cả tiền ăn cơm cũng không có.
"Tên Lâm Trạch Dương này đúng là rất đáng ghét, thì ra là một con sói đội lốt dê, tôi nhìn nhầm rồi." Ngô Cao Lục không nhịn được mà đấm mạnh vào mặt bàn, da tay cũng rách và chảy máu ra nhưng hắn ta lại không phát hiện.
Bên trong phòng rơi vào im lặng, những người còn lại đều trông mong nhìn về phía Ngô Cao Lục, anh tức giận cứ việc tức giận, nhưng cũng phải cho chúng tôi một lời giải thích đi chứ.
Một lúc lâu sau, Ngô Cao Lục nhìn về phía mọi người, nói: “Mọi người không cần lo lắng, nếu tôi đã dám làm ra chuyện như vậy, đương nhiên là có chuẩn bị. Tôi đã đàm phán xong với bên Kiều Diễm Nữ Nhân từ lâu.”
Tất cả mọi người đều sửng sờ. Kiều Diễm Nữ Nhân và Kiều Lan Nữ chỉ chênh lệch có một chữ, nhưng lại là hai công ty hoàn toàn khác nhau.
Hoặc có thể nói, Kiều Lan Nữ và Kiều Diễm Nữ Nhân đối đầu nhau, là đối thủ. Mà từ trong tên đã có thể biết, Kiều Diễm Nữ Nhân giống như là một bản sao của Kiều Lan Nữ, chỉ cần Kiều Lan Nữ tung ra sản phẩm mới gì, Kiều Diễm Nữ Nhân cũng sẽ ra mắt sản phẩm gần như giống vậy cùng một lúc.
Cho nên nhân viên của Kiều Lan Nữ đều rất khinh thường Kiều Diễm Nữ Nhân, cảm thấy đây chính là hàng nhái.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, Kiều Diễm Nữ Nhân vậy mà vẫn có thể sinh tồn, vẫn có lợi nhuận.
"Các vị, việc chúng ta muốn làm bây giờ không thể để lòng tự trọng ảnh hưởng tới nữa. Nếu ngay cả bát cơm cũng không có thì lòng tự trọng là cái gì chứ. Tôi biết mọi người đều có chút khinh thường Kiều Diễm Nữ Nhân. Nhưng mà đây đều chẳng phải là bởi vì trước kia Kiều Diễm Nữ Nhân không có mọi người, nếu có mọi người gia nhập rồi, Kiều Diễm Nữ Nhân chắc chắn có thể phong sinh thủy khởi*, giẫm đạp Kiều Lan Nữ ở dưới chân.”
*Phong Sinh Thủy Khởi: là một câu bắt nguồn từ Trung Quốc mang ý nghĩa là gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước chảy đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc hay có thể hiểu 1 cách đơn giản là sẽ đạt được thuận buồm xuôi gió khi tìm được địa thế thích hợp có gió có nước.
Ngô Cao Lục cũng nhìn ra tâm tư của mọi người, không ngừng cổ vũ.
"Nhưng mà Kiều Diễm Nữ Nhân có thể thoáng cái nhận nhiều người cùng lúc như vậy sao?" Trong chốc lát, tất cả mọi người lập tức nảy sinh hứng thú, hoặc có thể nói đây chính là lối thoát duy nhất của bọn họ bây giờ.
“Đương nhiên bởi vì tôi chính là ông chủ của Kiều Diễm Nữ Nhân.”
Ngô Cao Lục nói xong, khóe miệng đã không nhịn được mà nhếch lên cao, dù sao bây giờ hắn ta cũng đã rời khỏi Kiều Lan Nữ, những người này cũng không còn là nhân viên của Kiều Lan Nữ nữa, nói ra chân tướng này cũng không hề hấn gì.
Tiếp tục ủng hộ Tamlinh247.com.vn ra thêm nhiều truyện mới phục vụ các bạn nha !