Mục lục
Binh Vương Thần Cấp - Lâm Trạch Dương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhanh, một ngày nữa lại trôi qua.

Vào ngày này, Trương Liên thậm chí còn đưa người đến phòng tập quyền anh của Lưu Uy.

Trong khoảng thời gian này, Lưu Uy bị tổn thất nặng nề, hầu như tất cả cao thủ đều bị người của Huyết Minh đánh cho tàn phế, còn chưa hồi phục, cho nên đây là lúc Lưu Uy suy yếu nhất.

Trương Liên không dám đến vì Lâm Trạch Dương. Nhưng ông ta đã nhận được tin tức nói rằng ngày hôm qua có người của Huyết Minh tới phòng tập quyền anh, minh chủ Huyết Minh cũng đích thân tới.

Sau đó, phòng tập quyền anh của Lưu Uy đóng cửa, cũng không thấy Lưu Uy đâu nữa.

Vì vậy, Trương Liên lập tức kết luận rằng người của Huyết Minh ngày hôm qua đã đến để trả thù và giết chết Lưu Uy.

Như vậy, đây chẳng phải là thời cơ tốt nhất để Trương Liên chiếm đoạt tài sản Lưu Uy sao?

Vì vậy vừa bước vào phòng tập quyền anh, Trương Liên rất hưng phấn hét lên: "Lưu Uy, ra đây cho tôi, đừng làm con rùa rụt cổ nữa. Còn Lâm Trạch Dương kia nữa, cũng ra cho tôi, hôm nay tôi sẽ đâm chết mấy người chỉ bằng một ngón tay"

Trương Liên không phải là người nói năng tùy tiện như vậy, nhưng tin tức ông ta nhận được quá xác thực, thậm chí còn có cả một đoạn video. Quan trọng nhất là ngay từ đầu Trương Liên đã không nghĩ rằng một mình Lâm Trạch Dương có thể trấn áp được người của Huyết Minh.

Trương Liên luôn tin rằng lý do khiến những người của Huyết Minh rời đi ngày hôm đó hoàn toàn không phải vì Lâm Trạch Dương, mà là vì người của Huyết Minh đột nhiên xảy ra chuyện gì đó.

Lúc này phòng tập quyền anh có vẻ rất vắng người, ở đó chỉ có một người, người đó đang quét dọn trong góc phòng.

Trương Liên nhìn thấy người này, vì vậy gọi người đó tới rồi nói: "Tên kia mau tới đây, gọi Lưu Uy và Lâm Trạch Dương ra đây, nói rằng ông nội Trương Liên của họ đang ở đây."

Nghe vậy, người quét rác chậm rãi đi về phía bên này, rồi đi đến chỗ Trương Liên.

Trương Liên nhìn thấy rõ ràng bộ dáng của người đó, những lời ông ta định nói lại nuốt trong bụng, đôi mắt ông ta trợn to hơn nữa.

Người đàn ông này mặc quần áo quét dọn, trong tay cầm chổi, lúc này khẩu trang được kéo xuống, một vẻ mặt thờ ơ nhìn Trương Liên.

Trương Liên lúc này không khỏi run rẩy, thậm chí còn khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, bởi vì người dọn dẹp trước mặt hóa này ra lại là người của Huyết Minh, còn là đệ tử chính của Huyết Minh, Huyết Dung.

Bụp.

Huyết Dung giơ chổi lên và đập vào mặt Trương Liên. Trương Liên nào dám dám né tránh, thậm chí còn không dám đưa tay ra ngăn lại.

Bụp bụp bụp.

Huyết Dung dùng chổi đánh liên tục vào mặt Trương Liên, lúc này mặt ông ta đã đỏ, sưng tấy.

"Ông la hét cái gì ở đây? Tự tiện đi vào mà không thấy tôi đang quét dọn à? Ông làm bẩn sàn nhà thì sao? Tôi lại phải lau lại từ đầu à? Nếu Lâm Trạch Dương thấy tôi chưa lau sạch thì sao? Tôi phải làm thế nào hả? Sao ông lại dám làm chảy máu xuống sàn nhà, sàn nhà lại bẩn rồi kia kìa."

Vừa nói, Huyết Dung liền tức giận, lại quật cây chổi tới. Sau đó tôi phát hiện máu trên mặt Trương Liên càng chảy ra nhiều, Huyết Dung càng tức giận hơn.

"Chết tiệt, tôi đã bảo ông cầm máu đi cơ mà." Huyết Dung càng quật mạnh hơn vào mặt Trương Liên.

Trương Liên cảm thấy mình thật sự bị oan đến cực điểm, anh đánh tôi, tôi làm sao có thể không chảy máu chứ? Anh muốn tôi không chảy máu thì đừng có đánh tôi nữa. Đường đường là đệ tử chính của Huyết Minh lại ở đây dọn dẹp, quét nhà.

Huyết Y ra lệnh cho Huyết Dung quét sàn ở đây, ông ấy muốn để một người ở bên cạnh Lâm Trạch Dương để tiện liên lạc với Lâm Trạch Dương bất cứ lúc nào. Nhưng Huyết Y cũng biết cao thủ như Lâm Trạch Dương nhất định sẽ không giữ lại một người bên cạnh, cho nên mới để Huyết Dung tới đây quét nhà.

Tất nhiên, không ai có thể nghĩ tới điều này nên Trương Liên thật sự là rất đen đủi.

"Cô nói sao? Toàn bộ người của Huyết Minh đều đã rời đi sao? Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Sau khi nhận được điện thoại của Ely, cả người Tần Quân đều bị che lại.

Mới hôm nay, người của Huyết Minh đã tìm thấy căn cứ thí nghiệm của Tần Quân Dao. Tần Quân Dao đã tuyệt vọng, cho rằng căn cứ thí nghiệm nhất định sẽ bị phá hủy, Tần Quân Dao sẽ mất đi tất cả.

Mà hiện tại Ely lại nói, tất cả người của Huyết Minh đều đã rời đi, chuyện gì đang xảy ra vậy?

"Trước khi rời đi, bọn họ để lại cho chúng ta hai cái hộp. Vừa rồi tôi mở hộp ra, bên trong có hai hộp vàng."

Ely cũng cũng rất phấn khích.

Hai mắt Tần Quân Dao trợn to, người của Huyết Minh rời đi cũng không sao, nhưng thậm chí bọn họ còn để lại vàng cho cô ấy, chuyện gì đang xảy ra vậy?

“Nói thật lòng, bà chủ này, cô đã mời ai đến khiến cho người của Huyết Minh rời đi vậy? Khi người của Huyết Minh rời đi, họ còn liên tục xin lỗi chúng tôi, nói rằng họ có mắt mà không biết núi Thái Sơn. Tôi đã tận mắt nhìn thấy họ nên vậy nên tôi biết họ mạnh đến mức nào. Tôi thực sự không thể nghĩ ra ai có thể khiến những người mạnh như vậy phải can tâm tình nguyện mà cúi đầu như vậy”.

Ely hỏi Tần Quân Dao.

Tần Quân lại sửng sốt, có người giúp cô ấy sao, là ai vậy?

Tần Quân Dao phát hiện gần đây, mỗi khi cô ấy rơi vào tình thế nguy hiểm nhất đều sẽ có người ra tay, sau khi người đó ra tay, sự việc không những được giải quyết hoàn hảo mà còn luôn mang lại lợi ích to lớn cho Tần Quân Dao.

Vậy người đó là ai?

King sao?

Trong đầu Tần Quân Dao xuất hiện cái tên này, bởi vì trong những người cô ấy biết, chỉ có người đàn ông tên King này mới có bản lĩnh thông thiên như vậy.

Nhưng King là ai, vì sao lại giúp cô ấy, anh thật sự thích cô ấy sao?

Tần Quân Dao rơi vào trầm tư.

"Này, bao nhiêu lần em nói với anh là sẽ chuyển tiền cho anh, nhưng em đã chuyển tiền chưa? Đừng nói là em quên rồi đấy nhé. Anh biết em keo kiệt. Nhưng anh không quan tâm em có keo kiệt hay không, làm người là phải giữ lời. Mau chóng đưa tiền cho anh đi, anh phải đi đấu một chọi một với tên béo ở tầng dưới trong sân thi đấu rồi."

Đột nhiên có một giọng nói vang lên, Lâm Trạch Dương đẩy cửa bước vào.

Tần Quân Dao bị Lâm Trạch Dương kéo ra khỏi suy nghĩ, nhíu mày nhìn Lâm Trạch Dương.

Lần này Tần Quân Dao cảm thấy bọn họ là cùng một người, nhưng sự chênh lệch thật sự rất lớn.

Nhìn King rồi lại nhìn lại Lâm Trạch Dương. Lâm Trạch Dương không biết xấu hổ mà xin tiền người phụ nữ của mình, hơn nữa còn là vì anh đã thua một đứa nhóc trong một trò chơi, thua quá nhiều và không có tiền để mua tiền nạp game.

"Phắn!" Tần Quân Dao nhịn không được mắng Lâm Trạch Dương.

Lâm Trạch Dương oan uổng nói: “Không cho thì không cho, sao em lại lớn tiếng thế? Sợ người khác không biết cổ họng em lớn à? Thật là, con gái đều bị hâm hết."

Sau đó, Lâm Trạch Dương nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, đóng cửa lại, suýt nữa bị Tần Quân Dao ném gối trúng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK