Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhanh các món ăn được mang lên đầy đủ.

Diệp Bắc Minh cũng đói rồi, cúi đầu ăn và không nói gì.

Ngụy Yên Nhiên thấy kỳ lạ hỏi: “Sao thế, có tâm sự à?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi đang tìm người, dạo này không có manh mối gì, có chút buồn phiền”.

“Anh tìm ai?”

“Cô không phải là người của giới võ đạo, có lẽ cũng không biết”.

“Nói ra xem, lỡ như tôi biết thì sao?”

Diệp Bắc Minh suy nghĩ, nói cho Ngụy Yên Nhiên cũng không sao.

Bèn nhả ra ba chữ: “Cửu Thiên Tuế”.

Ngụy Yên Nhiên ngẩn người: “Anh tìm ông ta làm gì?”

Soạt!

Diệp Bắc Minh ngẩng đầu.

“Cô biết thật hả?”

“Biết”.

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh nghiêm lại, ánh mắt lộ ra hàn ý.

Không phải nhằm vào Ngụy Yên Nhiên, mà là Cửu Thiên Tuế!

Ngụy Yên Nhiên không nhịn được ớn lạnh, kẹp chặt chân theo bản năng.

Nhớ lại một lúc.

“Có một lần tôi nghe lén được Ngụy Công từng nói muốn đến núi Phong thăm viếng Cửu Thiên Tuế”.

“Núi Phong?”

Diệp Bắc Minh chậm rãi đứng lên, nhìn về phía Tây Long Đô.

Ở bên ngoài thành phố lớn phồn hoa náo nhiệt có một ngọn núi lớn.

Vì trên núi trồng hơn một trăm kilomet cây phong, cho nên được đặt tên là núi Phong.

“Đúng thế, tôi còn nghe lén được mấy từ như cái gì mà tổng bộ… Huyền Hồn, ở núi Phong”.

“Tổng bộ… Huyết Hồn?”

Diệp Bắc Minh ngẩn người, bùng phát ra sát ý ngút trời: “Tổng bộ điện Huyết Hồn?”

“Đúng đúng đúng, chính là từ này”.

Ngụy Yên Nhiên kinh ngạc gật đầu.

Những thực khách khác trong nhà hàng cũng nhìn qua với vẻ mặt chấn kinh.

Chỉ thấy trên người Diệp Bắc Minh lại nổi lên khí huyết màu đỏ, giống như ngọn lửa đang bùng cháy.

Tất cả đều kinh hãi!

Diệp Bắc Minh quay người, trên người phát ra khí tức cuồng bạo: “Ngụy Yên Nhiên, cô đúng là ngôi sao may mắn của tôi!”

“A?”

Ngụy Yên Nhiên mở to đôi mắt, mặt đỏ tía tai.

Ngôi sao may mắn?

Sao bỗng dưng lại nói lời tình cảm chứ.

Diệp Bắc Minh không giải thích nhiều, kéo cánh tay của Ngụy Yên Nhiên: “Cô có lái xe đến không?”

“Có”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK