Ánh mắt của cấp trên giống như mãnh hổ!
Chiba Sadako theo bản năng cúi đầu xuống.
Không dám nhìn thẳng vào những người này!
“Ha ha ha ha!”
“Loại phụ nữ này?”
“Chúng tôi nghe lời cô ta?”
“Cười chết mất!!”
Đám cấp cao Đông Doanh đều bật cười thành tiếng.
Mặt đầy hài hước giễu cợt!
Diệp Bắc Minh nhướng mày, lạnh giọng quát: “Chiba Sadako, ngẩng đầu lên!”
“Chủ nhân…”
Chiba Sadako ngẩng đầu lên, trong mắt tất cả đều là sợ hãi.
Cô ta có chút sợ hãi!
Từ nhỏ sống ở Đông Doanh, những nhân vật lớn này cô ta nghe nhiều thành quen.
Loại uy nghiêm trời sinh này bao phủ trong lòng cô ta, xua mãi không đi.
Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: “Cô sợ?”
“Nếu như cô sợ, bất đầu từ bây giờ, tôi lập tức đổi người”.
Cơ thể mềm mại của Chiba Sadako run lên, cô ta siết chặt quả đấm.
“Đây là cơ hội của cô ta!”
Cũng là cơ hội duy nhất!
Nếu như bây giờ lùi bước, sau này sẽ không còn cơ hội nữa.
Còn có thể bị chủ nhân từ bỏ!
Lúc này.
Chiba Sadako đột nhiên dâng lên dũng khí vô tận, cô ta cắn răng: “Chủ nhân, tôi không sợ!”
Cô ta quét mắt nhìn các tộc trưởng đại tộc, nói: “Bắt đầu từ bây giờ, gia tộc Chiba chính là đệ nhất thị tộc của Đông Doanh”.
“Tất cả thị tộc các người phải nghe theo mệnh lệnh của thị tộc Chiba!:
Yên lặng!
1 giây.
2 giây.
3 giây.
“Ha ha ha ha!”
Tiếng cười rộ tràn đầy sung sướng.
Bùm!
Đột nhiên.
Diệp Bắc Minh trực tiếp ra tay.
Mấy người Đông Doanh cười sung sướng bị anh tát chết.
Lão giả Genji đi guốc mộc mặc kimono cũng ở trong đó.