“Chu Hoàng tôi tuyệt đối không có ác ý với anh!”
“Chỉ vì rời khỏi Thiên Hạ Đệ Nhất các thì buộc phải đi qua con đường này, chúng tôi vừa rời khỏi thì nhìn thấy lão Quỷ chặn đường anh!”
“Bất đắc dĩ chỉ có thể tạm thời dừng ở đây!”
Sát ý của Diệp Bắc Minh dần giảm bớt.
Anh nhìn Chu Hoàng: “Hỏi thăm một chuyện, gia tộc đứng sau Dạ Phong có thực lực thế nào?”
Chu Hoàng rất thông minh, lập tức hiểu ý của Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, anh lo lắng nhà họ Dạ sẽ báo thù sao?”
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Anh không lo lắng cho mình, mà lo cho những người bên cạnh.
Đôi mắt Chu Hoàng lóe lên: “Nhà họ Dạ là gia tộc truyền thừa từ thời đại thượng cổ, căn cơ, bối cảnh, thế lực đều vô cùng khủng bố!”
“Thậm chí, còn cường mạnh hơn nhà họ Chu một chút!”
Cô ta cười xinh đẹp, lại đưa ra lời đề nghị: “Đương nhiên, nếu anh Diệp gia nhập nhà họ Chu, tôi bảo đảm chuyện anh giết Dạ Phong sẽ không có bất kỳ hậu quả nào!”
Diệp Bắc Minh cười ngạo mạn: “Chỉ một gia tộc thượng cổ nhỏ bé, có thể làm gì được tôi?”
“Chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ có thể tiêu diệt lực lượng của bọn họ!”
“Nếu bọn họ không gây chuyện với với tôi, chuyện này coi như bỏ qua!”
“Bọn họ dám đến gây chuyện với tôi, thì tiêu diệt sạch đi!”
Vừa dứt lời.
Cái gì!
Cơ thể mấy người Chu Hoàng run lên, tất cả ngẩn người.
Trong đôi mắt nhìn Diệp Bắc Minh lóe lên vẻ kinh sợ!
Khoảnh khắc vừa nãy, Diệp Bắc Minh cho người ta cảm giác như tử thần giáng thế!
Dường như thanh niên này không hề bốc phét, mà đang nói sự thực!
Chu Hoàng nuốt nước miếng: “Anh Diệp, anh không đùa đấy chứ?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên hỏi lại: “Cô nhìn tôi giống như đang đùa sao?”
“Nhưng, tạm thời cần nhờ cô một việc!”
“Việc gì?”
Chu Hoàng hơi khó chịu.
Giọng điệu này của anh giống như đang nhờ vả sao?
Đối mắt đẹp chớp chai cái, lộ ra nụ cười giảo hoạt: “Anh Diệp, anh nói đi”.
Diệp Bắc Minh cũng không khách sáo: “Giúp tôi giấu chuyện Dạ Phong đã chết, càng lâu càng tốt!”