Rất nhiều người nhà họ Dịch đều lắc đầu cười lạnh.
Dịch Tư Dao cũng chép miệng: "Ông cố, dù sao cũng đã bắt người đến rồi, ông lại muốn cháu thả?"
"Cháu không làm như vậy được đâu!"
Lão tổ nhà họ Dịch gầm thét: "Ông bảo cháu thả người!"
Bây giờ thả người thì còn có đường lui!
Dịch Tư Dao cảm thất vô cùng uất ức: "Bình thường ông rất chiều chuộng cháu, sao bây giờ lại như vậy!"
Bỗng nhiên.
"Ầm ầm!"
Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền đến.
Sau đó bên ngoài truyền đến những tiếng đánh nhau và tiếng kêu thảm thiết!
Một hạ nhân chật vật xông tới: "Lão tổ, không xong rồi, Sát Thần Diệp Bắc Minh đánh tới!"
Lão tổ nhà họ Dịch biến sắc!
Dịch Tư Dao con khóe miệng lên nở nụ cười lạnh: "Đúng là dám đến, ông cố, tên súc sinh này tới để chịu chết kìa!"
Đám người Dịch Tư Dao đi ra đại sảnh.
Chỉ thấy Diệp Bắc Minh tiến vào từ cổng chính nhà họ Dịch, toàn thân bị sát khí bao phủ!
Trong nháy mắt Diệp Bắc Minh đã phát hiện ra Dịch Tư Dao: "Chính là cô đã bắt ông ngoại và cậu tôi đi sao?"
Chỉ trong chốc lát.
Cơ thể mềm mại của Dịch Tư Dao run lên!
Cô ta có một loại ảo giác, cứ như mình đang bị thần chết nhìn chằm chằm vậy!
Ầm!
Một tia chớp xẹt qua!
Lôi ảnh trùng trùng!
Diệp Bắc Minh lao về phía Dịch Tư Dao, tốc độ nhanh đến mức khó mà tin nổi!
Đám người nhà họ Dịch biến sắc, mấy lão già quát lên một tiếng lớn: "Lớn mật, coi nhà họ Dịch chúng tôi là chỗ nào vậy?"
"Cút đi!"
Cuồng phong cuốn lên, năm bóng người đứng chắn trước mặt Dịch Tư Dao.
Trong tay mỗi lão già xuất hiện một thanh dao, đâm về phía tim Diệp Bắc Minh!
Gào gào!