Một lượng lớn ma khí tràn vào trong cơ thể, tất cả đều bị Diệp Bắc Minh luyện hóa! á
Võ Thần hậu kỳ!
"Phá! Phá! Phá!"
Diệp Bắc Minh gầm thét!
Tổ Long màu đen và Chân Long màu đỏ máu lượn vòng sau lưng anh!
Võ Thần đỉnh phong!
"Lại đột phá!"
Diệp Bắc Minh thét dài, hổ gào rồng ngâm!
Cảnh giới Tiên Thiên!
Đột phá trong chớp mắt!
Giờ phút này, Diệp Bắc Minh cảm nhận được sức mạnh chưa từng có trước đây: "Đây chính là người tu võ cảnh giới Cao Võ sao?"
"Quả thật khác biệt, tôi cảm thấy sức mạnh, tốc độ, cảm giác đều tăng lên không chỉ mười lần!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động: "Nhóc, cậu không phải tăng lên hơn gấp mười lần, mà là gông xiềng trong cơ thể cậu được cởi bỏ!"
"Đây mới chỉ là bắt đầu, sau này thực lực của cậu sẽ càng trở nên khủng bố hơn!"
Diệp Bắc Minh nhướng mày: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi lại: "Vừa rồi, lúc tấm bia đá bùng cháy, trong ngọn lửa màu đen có hiện lên một bóng mờ, cậu không nhìn thấy sao?"
"Có thấy được, hình như ông ta nói cái gì mà tôi bị phong ấn huyết mạch?"
Diệp Bắc Minh suy tư.
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiêm nghị: "Không sai, tôi có thể dám chắc điều này!"
"Hồi cậu vừa mới sinh ra, dược liệu mẹ cậu tìm kiếm hoàn toàn không phải để tẩy gân phạt tủy cho cậu!"
"Nhóc, mẹ cậu đã sử dụng dược liệu để áp chế huyết mạch Thần Ma của cậu!"
Diệp Bắc Minh ngây người, lẩm bẩm: "Áp chế huyết mạch Thần Ma của tôi?"
Giọng điệu tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng: "Chính xác, nếu không thì khi cậu lớn lên trong xã hội loài người với huyết mạch của mình!"
"Dù không tập võ, sức mạnh, tốc độ, cảm giác của cậu đều sẽ mạnh hơn võ giả bình thường quá nhiều!"
"Vả lại cậu không hề biết thân phận của mình, e rằng sẽ bị những người xung quanh coi như một quái vật!"
"Bởi vì huyết mạch Thiên Ma tộc trong cơ thể cậu bị áp chế, cho nên cậu mới có thể lớn lên như một người bình thường".
Diệp Bắc Minh hiểu ra: "Thì ra là thế!"
Hết thảy đều có sự liên kết với nhau!
Trong lòng anh vô cùng cảm động: "Mẹ tôi đã làm rất nhiều thứ vì tôi".
"Răng rắc!"
Đột nhiên.