Vì để cho ông ngoại yên tâm.
Anh vung tay lên.
Lại có trên trăm viên đan dược Thiên phẩm xuất hiện ở trước mắt mọi người!
Mỗi viên đều có bốn đạo đan văn.
Không chỉ như thế, trên đan dược còn lộ hơi thở mới tinh.
Chắc chắn là đan dược mới luyện chế gần đây!
"Hít hà!"
Người nhà họ Diệp hô hấp thô nặng, há miệng thở hổn hển.
Trái tim ai cũng cuồng loạn đập bình bịch!
Sảnh lớn yên tĩnh như chết!
Diệp Thanh Dương suýt chút nữa nhảy dựng lên: "Trời ạ! Cháu trai lớn, cháu muốn lên trời hả!"
"Nhà họ Diệp chúng ta đúng là nhặt được của quý!"
"Cháu trai lớn, cậu yêu cháu chết mất!"
Diệp Thanh Dương xông lên, ôm Diệp Bắc Minh nâng lên cao.
Diệp Uyển Thu ngơ ngác nhìn Diệp Bắc Minh, đôi mắt tràn ngập kích động!
Anh Minh có một tay y thuật nghịch thiên, dùng mấy cây ngân châm liền giải được độc dược bọn họ trúng phải.
Ngoài ra còn là một vị Đan Vương?
Diệp Bắc Minh xấu hổ: "Khụ khụ, cậu buông cháu xuống, để cháu giải nốt độc cho mọi người đã".
"Được, được!"
Diệp Thanh Dương kích động gật đầu.
Trong nháy mắt Diệp Bắc Minh được buông xuống.
Âm thanh của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền đến: "Nhóc, phiền phức đến!"
"Tốc độ rất nhanh, tổng cộng sáu người, đều là cảnh giới Võ Thần!"
Sắc mặt Diệp Bắc Minh ngưng trọng: "Sáu Võ Thần?"
Một giây sau.
Một giọng nói lạnh như băng truyền đến: "Hóa ra đang ngồi ôn chuyện à, sát thần Diệp Bắc Phong tới rồi sao?"
Sáu lão giả mang sát ý nghiêm nghị rơi từ trên trời xuống!
Đứng ở trong viện nhà họ Diệp.
Ầm ầm!
Một người lão giả trong số đó ra tay, một thanh trường kiếm lạnh lẽo chém ra, trực tiếp chém ngang sảnh lớn nhà họ Diệp!