“Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Diệp tông chủ làm sao thế?”
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng, chưa bao giờ anh phẫn nộ như lúc này.
Từ trong miệng con chuột kia, anh đã biết tất cả.
Sau khi chị Tiểu Yêu trở lại gia tộc Đạm Đài thì đã bị tống giam vào sâu trong địa lao.
Rồi cô ấy nhận hết biết bao đợt tra tấn ở đó, vậy mà anh chẳng biết chút gì cả sao?
Diệp Bắc Minh điên cuồng phóng tới chỗ gia tộc Đạm Đài: “Đạm Đài Lâm, cô sẽ trả giá rất đắt cho hành động của mình thôi!”
“Nếu chị Tiểu Yêu của tôi có mệnh hệ gì thì cả gia tộc Đạm Đài của cô cũng phải chôn theo!”
Trạng thái của Diệp Bắc Minh lúc này rất cuồng loạn.
Anh liên tục thi triển Ảnh Thuấn đi tới gia tộc Đạm Đài.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khuyên nhủ: “Nhóc con, cậu bình tĩnh chút!”
“Lần trước cậu có long huyết nên có thể dùng Ảnh Thuấn nhiều lần”.
“Nhưng bây giờ cậu đã dùng hết long huyết rồi, nếu cứ như vậy cậu không sợ gia tộc Đạm Đài sẽ giết mình trước hay sao?”
Con ngươi Diệp Bắc Minh đỏ bừng: “Chị Tiểu Yêu có thể mất mạng bất cứ lúc nào!”
“Nếu không có cô ấy, tôi đã bị người nhà họ Triệu truy sát đến chết rồi!”
“Tôi cũng không có cơ hội tiến vào Côn Luân Hư, càng không có cơ hội tập võ!”
“Trong tất cả sư phụ sư tỷ, quan hệ của tôi với chị Tiểu Yêu là tốt nhất!”
“Chị ấy không thể có chuyện gì được!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục im lặng, suy tư một lát rồi nói: “Nhưng cậu cứ lao đi như thế...”
Bỗng nhiên.
Kiếm Đoạn Long động đậy.
Giọng nói của long hồn vang lên: “Chủ nhân, tôi có thể sử dụng lực lượng của mình giúp cậu!”
Diệp Bắc Minh quát: “Bớt nói nhảm lại!”
“Nói đi! Phải làm sao!”
Long hồn giải thích: “Cậu cầm kiếm Đoạn Long, tôi sẽ đốt cháy lực lượng của mình đưa chủ nhân tới gia tộc Đạm Đài”.
“Nhưng mà chủ nhân phải hứa cho tôi máu tươi của mười vạn người!”
“Chỉ có máu tươi của mười vạn người mới đủ cho tôi phục hồi lực lượng tổn thất!”
Diệp Bắc Minh trả lời không chút do dự: “Chỉ cần ông có thể dùng tốc độ nhanh nhất đưa ta đến gia tộc Đạm Đài thì mạng của bọn họ đều thuộc về ông!”
“Chốt kèo!”
Long hồn nói.
Diệp Bắc Minh lấy kiếm Đoạn Long ra.
Giọng nói của long hồn lại vang lên: “Chủ nhân, nắm chặt!”
Ngay sau đó.
Kiếm Đoạn Long lao thẳng lên trời cao như hỏa tiễn.
Diệp Bắc Minh nắm chặt lấy kiếm Đoạn Long, nháy mắt đã bay tới độ cao mười nghìn mét, rồi như một ngôi sao chổi bay thẳng tới gia tộc Đạm Đài.
...
Buổi sáng, Đạm Đài Lâm vừa mới rửa mặt xong.
Một gã cai ngục bước vào: “Cô chủ, mười tên ăn mày cô muốn đã chuẩn bị xong rồi ạ”.
Đạm Đài Lâm nhe răng cười: “Đi, đi theo tôi tới địa lao”.